TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Blog Radio 21: Tâm sự của đêm…

17:13 |

Đã bao giờ bạn có những đêm thật trong, thật sâu chỉ có ta với ta, được đối diện với cảm xúc của riêng mình? Tro ng khoảnh khắc chỉ có bạn và đêm, bạn nghĩ tới điều gì?

Không biết các quý thính giả đang lắng nghe Blog Radio có yêu Đêm không nhưng rất nhiều bạn đọc email tới Blog Radio tâm sự rằng họ yêu bóng đêm.
Có những thời điểm trong cuộc sống, đêm là lúc xoa dịu được tâm sự của con người và đêm cũng là lúc người ta thật với mình nhất! Không chỉ có vậy, trong bóng đêm, con người dễ mềm lòng, dễ có cảm giác cô đơn… để đôi khi, chỉ cần thấy vài ô cửa YM, vài cái nick còn sáng… người ta cũng cảm thấy bớt trống trải… Còn gì bằng khi ta có một người bạn lắng nghe và ở bên mình chia sẻ những xúc cảm đặc biệt ấy?
Xin được bắt đầu câu chuyện của Blog Radio 21 với chủ đề Tâm sự của đêm hôm nay với bài viết gửi từ Blog Tree – email: hoalanchuong_ctn@yahoo.com và mời bạn nghe cùng chúng tôi dạo theo những dòng xúc cảm đêm, vẽ nên bức tranh đậm mùi hương hoa đêm qua một bài viết gửi từ blog Donacamela’s … Trong bức tranh phố đêm, hoa đêm ấy, còn có bóng của một cô gái và một chàng trai đổ dài trên phố…

Mời bạn click vào đây để tải file audio Tâm sự của đêm
  • Đêm ngồi mơ nắng
(Blog Radio) - Chiều hôm nay, Hà Nội bỗng gió sau những ngày nắng ấm. Đi học về, rẽ xe vào một ngõ khác, chẳng phải đường về nhà mình, chỉ là ngày xưa mình hay đi đường ấy thôi. Thấy một em gái đang gồng mình lên đạp xe ngược chiều gió. Chiếc khăn mỏng quấn nhẹ ở cổ bay phần phật. Tự dưng thấy cái khăn ấy thật đẹp. Trong gió mà cứ nhẹ nhàng bay kiêu hãnh. Không, nói đúng hơn là hình ảnh cô bé ấy rất đẹp. Như việc con người gồng mình lên trong cuộc sống đầy rắc rối này.
Cái thi vị hóa ấy có lẽ học được từ cậu, trong những câu từ giải thích những bức tranh tượng hình của mình, cậu thường kể cho tôi nghe nhiều điều. “Có những điều không thể chỉ nhìn bằng mắt. Cũng chẳng nhìn được nếu chỉ bằng tâm. Phải chăm chú nhìn rồi phiêu hồn mình về đâu đó, con sẽ thấy những cảnh dung dị thân thương nhất, rồi những cảnh ở nơi xa xôi mà con thấy trên TV, rồi khi tất thảy tâm trí và ánh mắt con gặp nhau, con sẽ nhìn thấy ngọn nguồn của bức tranh trong lòng người vẽ”. Có lẽ vì thế, cứ 2 , 3 tháng lại về với những màu vẽ nhọ nhem của cậu, về với những bức tranh dở dang, những nét xiên ngang dọc trên bức tranh cậu treo trong phòng, lại ngẫm nghĩ, lại trò chuyện. Và thể nào cũng lại kết thúc bằng cãi vã. Cháu bỏ đi. Rồi 2 ,3 tháng sau lại mò về… Như một vòng tuần hoàn không khép kín…
Ảnh minh họa: Deviantart
Tháng 4 đến. Dạo này thấy mình cứ gấp gáp, vội vã sao ấy. Chẳng hiểu tự bao giờ, cứ thích chờ tháng 4 về. Hình như tại lúc ấy cây bàng lá xanh mỡ màng. Hình như tại lúc ‎ ấy hoa loa kèn nở trắng rộ phố phường, màu trắng tinh nguyên và hương thơm đến vô cùng. Hình như tại tháng 4 là lúc hoa bưởi thơm ngát nhất. Cũng chẳng hiểu tại sao, có lẽ cái này tại học theo bà nội, nên thích mùi hoa bưởi. Nấu chè, ướp bột sắn…Thích cả mùi hoa bưởi lẫn lộn đâu đó trong mùi tóc ngày xưa…
Từ tháng 4 lại nhớ đến tháng 9, mùa thu già của Hà Nội. Nắng vương lại những hàng cây, những cột đèn đỏ xanh người ta dừng xe rồi lại tấp nập đi, nắng quyến luyến cả những cái nắm tay của những người đã xa nhau nhưng vẫn còn tình cảm…
Giữa đêm, mong ngày mai có nắng đến xao lòng…
Gửi từ Blog Tree (sẽ vững vàng như Cây) – email: hoalanchuong_ctn@yahoo.com

  • Hoa và đêm…
(Blog Radio) - Không ra khỏi nhà sau 10h tối. Tôi cứ tưởng như thế là… ngoan! Và, từ lâu, cứ “bảo thủ” như thế. Đến hôm nay, mới nhận ra rằng: thật là lãng phí, khi không dạo phố đêm. Nhất là với một người mình ưng gọi là “người yêu”. Nhất là trên con phố gần nhà, con phố với những ngõ hẹp, chố sãng, chỗ tối. Tôi biết các bạn đang nghĩ gì. Hai kẻ dạo phố giờ đó, phố hẹp, chỗ sáng, chỗ tối? …
Không! Tôi muốn nói rằng: con phố đó có rất nhiều mùi hương. Là những loài hoa tỏa hương về đêm. Tôi thích khoác tay anh, và nhắm mắt, cảm nhận rồi đoán là chỗ đang qua có hoa gì. Tôi thích như thế… Tôi đã từng mơ làm họa sỹ. Nếu tôi là một họa sỹ thiên tài, tôi sẽ vẽ… mùi hương hoa đêm. Thứ đang làm tôi ngây ngất…
Này nhé, vừa ra khỏi nhà. Mùi hương len nhè nhẹ, thoang thoảng,… nhất định rồi. Hoa ngọc lan. Khi đi qua, sẽ có vài cánh rơi xuống tóc nằng nặng…
Đi một đoạn nữa, chỗ này, những tòa nhà cao san sát nhau. Ngoài hè là những chậu cây cảnh. Thơm nồng nàn. Đó là hoa nguyệt quế. Mùi hoa này, gần giống với mùi hoa quất, hình dáng của nó cũng giống nữa, mọc từng chùm, trắng tinh (ngày xưa ở nhà, tôi vẫn thường ngắt những chùm hoa quất vào gội đầu, mùi hương sẽ thơm mãi đến mấy ngày sau)
Lại đi nữa. Đêm thật huyền diệu. Giờ đó, không còn xe cộ. Thưa người qua lại. Và, hình như là giờ để các loài hoa đêm thi nhau tỏa hương. Thơm nồng nàn hơn hoa nguyệt quế nữa. Bây giờ là hoa nhài. Từng chậu lớn, hoa nở trắng tinh. Nguyệt quế thì từng chùm. Nhài thì từng bông tròn hơn. Nếu tôi là họa sỹ, tôi sẽ vẽ mùi hương, và vẽ sao, để người ta có thể cảm nhận được rằng: mặc dù đều thơm, nhưng mùi hoa nhài, nhất định khác mùi hoa nguyệt quế
Vì bên cạnh tôi là anh. Nên tôi cứ việc nhắm mắt. Đi, bao giờ ngửi thấy mùi hương thì dừng lại và đóan. Trò này rất vui. Thơm nhè nhẹ, nhưng không thể lẫn được. Mai chiếu thủy. Nhất định rồi. Những bông trắng, bé xinh, khiêm nhường. Nhưng mùi hương thì không thể chìm khuất. Dìu dịu, nồng nồng. Giá mà tôi có thể vẽ được nhỉ?
Tôi lại nhắm mắt và đi. Bây giờ, là một mùi hương rất ngọt. Ngọt, nhưng nồng, như đã lên men. Hoa trà mi. Đúng rồi. Hình dáng giống hoa nhài, nhưng rất lớn. Cũng màu trắng. Tôi đưa mặt sát lên những cánh hoa trắng mịn. Ngọt. Say. Thoáng thoáng như hương mật ong, nhưng thanh tao hơn.
Ảnh minh họa: Tác giả bài viết (st)

Nồng, hắc, và thơm cuống quýt. Nhất định rồi. Hoa dạ hương. Chắc vì thế mà được gọi là dạ hương. Trong mấy loài hoa đêm thì mùi dạ hương có vẻ “phô” hơn cả. Tôi cũng thích, nhưng không bằng mấy loài kia.
Chúng tôi lại đi. Lần này, mùi hương rất nhẹ. Nhưng ngọt, và buồn. Tôi nói: hoa giun. Nhất định rồi. Mùi gần giống hoa trà mi, nhưng nhẹ hơn, khó nhận thấy hơn. Trên cánh cổng sắt của tòa nhà bên đường là một giàn hoa giun. Anh bảo: hoa này không thơm. Tôi cãi lại. Và liền nhón tay ngắt một chùm để chứng minh…

Ảnh minh họa: Tác giả bài viết (st)

Anh cười nhìn tôi gật đầu… Mùi hoa giun, ngọt, nhẹ và buồn buồn, khi tôi ghé chùm hoa lên mũi hít hà lần nữa, thì anh đã cúi xuống… Như chỉ để hít hà hương hoa ban đêm, một chiếc hôn thật nhẹ…. Mùi hoa giun váng vất. Tôi không nghĩ là tôi yêu anh, chỉ là, tôi rất thích dạo chơi như thế…
Mà, các loài hoa đêm, hầu hết đều màu trắng. Sao lại trắng và thơm thế nhỉ? Chỉ có hoa giun, mùi hương chín, và hoa sẽ càng đỏ sẫm màu thì càng chín và càng thơm ngọt hơn. Có lẽ, tôi sẽ yêu người mà tôi ưng gọi là “người yêu” đã cùng tôi, khám phá những loài hoa đêm…
Read more…

Ai tài hơn?

17:06 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười nghề nghiệp Ai tài hơn?

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay








Con của hai luật sư khoe với nhau:
- Mày xem bố tao có tài không? Ông X tham ô 9 tỉ đồng, nhờ bố tao, nói có một giờ mà ông chỉ bị có 2 năm “tù treo”
- Nhằm nhò gì, lão Y buôn lậu tới 2 kg heroin, nhờ bố tao nói có một câu mà lão khỏi phải tù ngày nào.
- Bố mày nói câu gì mà tài thế?
- Câu ngắn thôi: “Đề nghị tử hình”.
Theo truyencuoi.vn
Read more…

Đường nào cũng chết.

16:59 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười con gái Đường nào cũng chết.

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
BạnGái: Anh Thây em có mâp không
BạnTrai: Không
BạnGái: Anh nói dối em ghét anh
BạnTrai: có
BạnGái: Sao anh dám chê tui tui ghét anh
Theo truyencuoi.vn
Read more…

Không muốn tới trường.

16:58 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười học đường Không muốn tới trường.


truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Buổi sáng, bà mẹ đánh thức con trai của mình: “Dậy đi con, tới lúc phải đến trường rồi”.
- Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu.
- Con đưa ra 2 lý do tại sao con không đến trường xem nào?
- Bọn trẻ ghét con và các thầy cô giáo cũng ghét con.
- Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Dậy ngay đi nào.
- Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?
- Được thôi. Thứ nhất, con đã 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng!
Theo truyencuoi.vn
Read more…

Ruồi đực, ruồi cái

16:56 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười gia đình Ruồi đực,ruồi cái?

Một người phụ nữ đi về nhà và thấy ông chồng đang đi loanh quanh với một cái vỉ đập ruồi trên tay. Cô hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”.
truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
- Săn ruồi!
- Ồ, thế đã giết được con nào chưa?
- Rồi, ba con đực, hai con cái!
- Sao anh biết con nào đực, cái?
- Ba con bò trên can bia, hai con đậu ở điện thoại.
Theo truyencuoi.vn
Read more…

Ai nịnh ai?

16:53 |

Đọc truyện cười hay nhất, sản khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười dân gian Ai Nịnh Ai?

Một anh nhà giàu hỏi người nghèo:
- Tôi giàu anh có nịnh tôi không?
truyen cuoi hay
Người nghèo:
- Ông giàu mắc mớ gì đến tôi mà tôi phải nịnh ông?
Nhà giàu:
- Nếu tôi cho anh nửa gia tài, anh có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Lúc đó tôi giàu bằng ông rồi việc gì tôi phải nịnh ông.
Nhà giàu:
- Nếu tôi cho anh cả gia tài, anh  có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Chắc chắn lúc đó ông phải nịnh tôi.
Read more…

Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé!

16:47 |

Một ngày nào đó, cậu sẽ lại đi về phía tớ, như lúc ban đầu ấy và bảo với tớ :“Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé!”.

Mình xa nhau trong chính cái ngày mà mọi thứ với tớ là thất bại, mất niềm tin vào tình yêu nơi cậu. Người ta bảo, tớ yêu cậu vào mùa hoa sim nở là tình yêu thuỷ chung, son sắt, nhưng rồi mọi thứ đâu có như cổ tích thành luật, vì mùa một vài mảnh tình rớt rụng khi cơn gió tới.
 ngốc ơi,mình yêu lại nhé!
Ngày gió về, tớ nhớ cậu nhiều hơn, yêu cậu nhiều hơn, mọi thứ như mới chỉ xảy ra ngày hôm qua. Bởi yêu cậu chẳng cần biết thời gian, mọi thứ trong tớ trở nên vô nghĩa giữa dòng đời xô đẩy, khoảng không bao la, cậu vẫn là cả cuộc đời này, hơn tất thảy ai khác.
Là cậu đã gieo rắc vào trái tim tớ thứ thuốc độc lạ kì, làm tâm thức tớ chỉ còn một hình bóng cậu chiếm trọn con người, tâm khảm. Nhiều lúc, tớ tự hỏi mình đang làm gì? Yêu cậu mãnh liệt hay quá mù quáng. Nếu như yêu cậu là sai lầm thì có lẽ cậu cũng đã sai lầm khi chấp nhận một tình yêu nơi tớ-một tình yêu sai lầm. Cậu có biết tớ yêu cậu nhiều lắm…?
Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé! 1
Mùa gió rít mạnh, cậu và tớ không còn thấy nhau trong những khoảng trời kia, không còn là của nhau trong những phút giây yếu lòng, cần có nhau. Ngày cậu muốn đi xuyên Việt tớ cũng muốn đi, tập thể lực khắc nghiệt tớ cũng muốn đi, cậu đi đâu tớ cũng muốn bên cạnh. Đơn giản vì cậu, đi đâu tớ sẽ theo đó, dù cho khắp đất trời, chỉ cần nhìn thấy hình bóng của cậu.
Nghe người ta kể, yêu xa, không ở cạnh nhau nhiều, rất khó giữ người thương rồi dẫn tới chia tay, tớ không sợ, rồi vẫn cứ lo lắng, vun đắp cho mình niềm tin nơi cậu. Rồi chỉ biết chờ cậu trong vô vàn nhung nhớ.
Nhiều lúc tớ tự hỏi, mình là gì của cậu, và cậu là gì của tớ trong mối quan hệ lập lờ không rõ, không thành thật, chính thức này. Tại sao mà tớ cứ phải giấu giếm tình cảm của mình trước mặt bạn bè, trong khi con tim tớ luôn muốn kề bên cậu để lắng nghe nhịp đập loạn nhịp yêu thương từ phía cậu. Cậu có biết tớ muốn bước tới và nói những điều đó?
Nhiều lúc tớ cần cậu ở bên, nhưng chờ mãi, không thấy hồi âm từ những tiếng chuông tin nhắn. Tớ lại buồn, thấy trống vắng trong lòng, đâm lo cho cậu. Đôi khi, tớ cần học cách tự tạo cho mình cái cảm giác an toàn với cậu, để không khi nào ta chán nhau; rồi lại tự ban cho mình sự ích kỉ để giữ cậu bên mình, nhưng nhẹ nhàng và chân thật. Nhưng rồi cậu vẫn rời xa tớ, như mọi thứ đã lu mờ trong khoảnh khắc mộng mị, yêu thương trong tớ giờ chỉ còn là những hình ảnh vụn vỡ bóng hình cậu mà thôi. Cậu có biết tớ đau?
Cũng đã lâu rồi, không còn cái cảm giác của ngày xưa cũ ấy nữa, cũng không níu lại khoảnh khắc bên nhau, hạnh phúc với cậu vì một hình dung khác đã mang cậu rời xa. Gió cuốn cậu đi, về một nơi nào xa hơn, xa khuất tận trời xa, nơi mà chúng ta đã từng hướng ánh mắt, chỉ tay về tương lai. Cậu có biết tớ nhớ?
Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé! 2
Bởi:
Yêu cậu là chấp nhận ở lưng chừng, đến yêu cũng không được quá vồ vập, xa cũng không được quá hờ hững, thoảng qua. Vì yêu là thấy môi cậu cười, tay cậu hé mở những yêu thương vồ vập.
Gió phải chăng không đủ sức để mang cậu và tớ vượt qua đại dương hạnh phúc mà ở đó chỉ có tình yêu tớ thắp lửa, tình yêu cậu nồng cháy. Hạnh phúc nơi phương xa đó không có tớ. Vậy cậu cứ đi về nơi phương xa kia nhé, về với nơi thuộc về cậu, nơi đó có hạnh phúc riêng cậu.
Khi hành trình của mỗi đứa mỏi mệt, chúng ta sẽ lại ngồi lại với hạnh phúc riêng mình. Để nhớ về một ngày đã xa, ngày ấy chỉ có hai đứa, yêu nhau và rồi chia xa như mặt trời thôi ửng đỏ nhường chỗ sau ánh trăng đêm. Rồi ta sẽ lại gặp nhau ở hành trình mới nhé cậu!
Cậu có biết… Tớ vẫn còn yêu cậu!
Read more…

Người đàn ông em yêu

16:45 |

Đã lâu lắm rồi em tưởng sẽ quên được anh,nhưng em đã lầm vì những lúc như thế này đây thì những kĩ niệm xưa lại ùa về.Người đàn ông em yêu.

người đàn ông em yêu
Đã lâu lắm rồi em những tưởng sẽ quên được anh nhưng em đã lầm vì những lúc như thế này đây thì những kĩ niệm xưa lại ùa về. Em và anh không có nhiều kỉ niệm nhưng sao mà khó quên đến vậy. Chuyện của chúng mình bắt đầu thế nào nhỉ, một câu chuyện không có bắt đầu mà cũng chẳng có kết thúc vậy mà chúng mình xa nhau mãi.
Lâu rồi em cũng ít trở về lại chốn cũ, cuộc sống cuốn em đi và cuốn em xa anh mãi, mất anh rồi em mới biết mình đã yêu. Chúng mình gặp nhau cũng thật tình cờ giống như sự sắp đặt của số phận, ngày đó anh có chuyến công tác về làm việc ở gần nhà em, rồi tình cờ chúng mình gặp nhau. Kĩ niệm cũng chẳng có gì sao mà khó quên đến thế, ngày đó em chỉ là một con nhóc chẳng biết gì, suốt ngày chỉ lo học hành và vui chơi bên anh. Em ngốc quá phải không anh, lúc đó em quá vô tư, quá nhỏ để hiểu những tình cảm đặc biệt mà anh dành cho em, lúc đó em thật hồn nhiên chỉ xem anh như một người anh đơn giản vậy thôi, còn anh thì không như thế. Bên anh em lúc nào cũng nhõng nhẽo và nói hết tất cả những suy nghĩ trẻ con của mình mà cứ tưởng là những điều lớn lao lắm chắc lúc đó anh buồn cười lắm và có lẽ anh yêu em cũng vì điểm này phải không anh.
Cuộc hội ngộ nào rồi cũng có chia ly, rồi cũng đến một ngày anh hoàn thành nhiệm vụ ở gần nhà em để nhận một nhiệm vụ mới. Em còn nhớ như in cái ngày đó em phải đi học rồi về còn đi chơi với bạn nữa làm anh phải đợi em cả ngày mà không gặp. Lúc đó em cũng cảm thấy bình thường vì có lẽ tình cảm em dành cho anh chỉ là một người em dành cho người anh mà mình kính trọng mà thôi. Không gặp được em anh đã để lại lời nhắn nói lên tình cảm của mình cho em, lúc đó em thấy bối rối vì hồi đó em còn quá trẻ con để hiểu được cảm giác yêu thương, nói ra nghe thật buồn cười nhưng là sự thật. Em biết anh giận em vì sao lại đối với anh như vậy, mãi sau này em mới hiểu được cảm giác của anh lúc đó. Cũng vì tính trẻ con của mình mà chúng mình xa nhau mãi, nhưng những kĩ niệm đó vẫn mãi theo em đến tận bây giờ. Mình không gặp nhau từ đó và chúng mình xa nhau mãi, có lẽ cũng là duyên số không cho mình đến với nhau anh nhỉ, mặc dù em với anh cũng chẳng phải ở xa nhau là mấy. Chỉ có em là không biết tìm anh ở đâu còn anh vẫn có thể tìm em mà sao anh không thử một lần tìm em, có lẽ anh vẫn còn giận em phải không anh?
Chuyện tưởng chẳng có gì vậy mà chúng mình xa nhau mãi em cũng không hiểu lí do tại sao nữa. Bây giờ em cũng không biết anh sống như thế nào nhưng thật lòng em luôn cầu mong em được hạnh phúc, vui vẻ, giữ mãi nụ cười ngày xưa. Dù ở nơi nào thì em nghĩ anh cũng sẽ luôn là người thành công và chắc anh không biết rằng đến tận bây giờ em vẫn nhớ về anh, vẫn mong một lần gặp lại anh để xem anh giờ sống như thế nào thôi. Còn anh có lúc nào chạnh lòng chợt nhớ về em, nhớ về một thời anh đã có một người em gái ngây thơ cùng anh chuyện trò.
Read more…