TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Bấm chuông

11:23 |

Các bạn đang đọc truyện cười hay nhất: Bấm chuông, chúc các bạn có những giây phút thoải mái

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay

1. Bấm chuông

Một góa phụ chán cảnh sống thui thủi một mình. bà quyết định đăng báo tuyển chồng với 3 điều kiện :anh ta phải dịu dàng,không bỏ rơi bà và đặc biệt phải là người mạnh mẽ trên giường. Hôm sau,nghe tiếng chuông reo,bà ta mở cửa và thấy một ng đàn ông vạm vỡ nhưng bị què chân,cụt tay đang ngồi trên chiếc xe lăn .
- Sẽ ko có ai đáp ưng tốt mọi yêu cầu của bà như tôi. Người đàn ông nói.
- Tôi ko có tay nên ko thể đánh bà, tôi cũng ko có chân nên ko thể rời xa bà dc .
- Tuyệt lắm,thế còn khả năng trên giường – Góa phụ hoài nghi.
- Thế bà nghĩ tôi bấm chuông cửa bằng cái gì – người đàn ông vặn lại =))

2. Đực hay cái

Thấy 1 cậu bé đi câu cá về 1 mình. bị 1 ng đàn bà chặn lại tỏ vẻ muốn lay xâu cá. bà ta tiến lại gần và hỏi:
- Này cậu bé,ta sẽ hỏi cậu 1 câu hỏi,nếu cậu trả lời đúng thì ta sẽ để cậu đi,còn ko ta sẻ lấy xâu cá
Nói rồi bà ta cởi quần ra,đập cái bẹp vào chỗ kín của mình và hỏi tiếp:
- Đố cậu đực hay cái
Cậu bé trả lời ngay là cái. tức thì bị tát cái bốp vào mặt,người đàn bà giựt xâu cá và nói
- Cái sao có râu??????
Cậu bé khóc tức tưởi về nhà méc ba
Ông ta liền đi đến tìm ng đàn bà và hỏi:
- Tại sao bà lấy cá của con tôi? nếu bà trả lời ko đúng câu hỏi của tôi thì tôi sẻ lấy cá về
Nói rồi ông tuột quần mình ra,chỉ vào ….. và hỏi:
Vậy chứ đố bà đực hay cái?
- Tất nhiên bà ta trả lời là đực
Tức thì ông bố tát cái bốp vào mặt,giựt lại xâu cá và trả lời:
Đực sao có TRỨNG????????????????????

3. Thằng nhỏ

izxxx lại BS xin khâu vá lại “thằng nhỏ” của mình! BS hơi tò mò hỏi:
_ Sao nó lại ra nông nỗi thế này!?
_ Không dấu gì BS, tôi sống trong một làng nhà di động kia! Có một cô gái rất đẹp và sexy ở cái nhà di động sát bên! Tôi thường lén nhìn qua kẻ hở của nhà cô ta và khám phá ra một điều kỳ thú, đó là, cô ta có thói quen chiều nào cũng lấy ra từ tủ lạnh một cái xúc xích và gắn xuống cái lổ ở sàn nhà di động! Xong cô ta vén váy ngồi lên nó và nhún liên hồi cả tiềng đồng hồ!
_ Lẽ ra con mắt anh bị lé thì phải chứ “thằng nhỏ” có sơ múi gì đâu mà đến nông nỗi như vậy hả!?
_ BS ơi! Nhìn hoài tui chịu hổng nổi nên nảy ra sáng kiến! Chiều nay tui chui xuống gầm nhà di động của cô nàng và đợi khi cô ta gắn cái xúc xich xuống sàn thì kéo ngay nó xuống rồi thọc “thằng bé” của tui lên thế chổ!
_ Thế thì càng mê tơi chứ có gì đâu!
_ Không dấu gì BS tui đang đê mê tới tận trời xanh thì bổng có tiếng gỏ cửa, nàng vội đứng dậy lấy chân đá “cái xúc xích” vào gầm giường để dấu!!!
Read more…

Nghe thấy không?

11:22 |

Các bạn đang đọc truyện: Nghe thấy không?, chúc các bạn có giây phút thư giãn

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay

1. Nghe thấy không?

Hai vợ chồng trẻ nọ đi tham quan 1 trang trại,người chủ trại giới thiệu 1 con gà trống rất đẹp mã và nói :
-Từ sáng tới giờ nó đã đạp mái 10 lần rồi đó
Người vợ quay sang chồng,hỏi giọng miệt thị :
-Nghe thấy không?
Anh này liền kéo vợ lại chỗ ông chủ trại gà và hỏi :
-Nó làm dc việc đó với 1 hay 10 con gà mái?
-Dĩ nhiên là 10 con mái rồi. ông chủ trả lời
Người chồng quay sang vợ,nói lớn
-Nghe thấy KHÔNG????????????

2. Lý lịch của đồng tiền

Mục sư đang tổ chức buổi quyên tiền để cứu trợ ng nghèo ko nơi cư trú,một tú bà nổi tiếng trong vùng bước vào long trọng nói :
-Thưa Cha,cho con góp 50 ngàn đô
Mục sư trầm ngâm :
-Tuy cần tiền thật đấy,nhưng…..những thứ tiền lai lịch bất minh ấy thì…..
Dưới hàng ghế nam chợt xôn xao,rồi 1 ng mạnh miệng thưa :
-Nhận đi Cha ơi,tiền đó cũng là tiền của chúng con hết đó
Read more…

Tại sao nó điên

11:21 |

Các bạn đọc truyện cười hay nhất: Tại sao nó điên, truyện cười tiếu lâm, hài hước

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay

1. Tại sao nó điên

Một ông giáo sư dc mời lên để nói về tình hình bò điên trong nước đang tăng cao. Cô phóng viên hỏi:
-Thưa giáo sư,ông có thể cho biết tại sao gần đây có nhìu bò sữa bị mắc bênh điên ko?
Ông giáo sư nói:
-Muôn hiểu rõ nguyên nhân,chúng ta phải tìm hiểu toàn bộ quy trình nuôi bò sữa.Hằng ngày cô phải cho bò ăn cỏ,rồi vắt sữa,nhưng 1 năm chỉ phối giống 1 lần
-Nhưng như thế thì có liên quan gì tới bệnh bò điên? Cô phóng viên hỏi lại
-Vậy tôi hỏi cô: Hằng ngày cô đều bị ng ta vắt sữa,nhưng 1 năm mới cho cô xxx 1 lần thì cô có “điên” ko ha?

2. Hell and heaven

-Trên đường đi chơi ko may 2 ông bạn thân bị tai nạn mà chết. 1 ông lên heaven còn ông kia vì ko làm việc thiện nên bị đày xuống hell. Ông bạn trên heaven lâu ngày nhớ bạn nên năn nỉ GOD cho xuống thăm bạn. Nhưng heaven and hell ko dc qua lại nên GOD chỉ cho ông ta đứng ở heaven nhìn xuống thôi. Lúc nhìn xuống thì thấy ông bạn mình đang cầm chai beer uống. Ông ta quay sang hỏi GOD:
_Thưa GOD,con tu tren heaven mà ko dc uống beer mà sao thằng bạn con ko tu mà có beer để uống? Con thấy ở hell sướng hơn
-GOD nói:
_Con à,nhìn kĩ đi,ở dưới đít chai beer có lỗ
_Oh,con ko thấy,cảm ơn GOD
-Mãi ko lâu thì ông ta lại xin GOD cho coi bạn mình thêm 1 lần nữa. Lần này anh ta thấy bạn mình tay này cầm bia còn tay kia ôm gái. Ông ta lại khiếu nại GOD lần nữa:
_GOD ơi,sao nó sướng vậy,con trên này đọc kinh ăn chay mà ko dc như nó
-GOD lại nói:
_Con nhìn kìa,beer có lỗ nhưng gái thì ko,
Theo mấy bạn cái nào sướng

3. Mất cái chai thì được cái lọ

Một anh chàng đi tham quan nhà máy sản xuất các sản phẩm từ nhựa mủ cao su.
Đầu tiên anh ta được chỉ cho xem máy sản xuất núm vú cao su dành cho bình sữa trẻ em. Cái máy gây ra tiếng động “hiss-hop” khá lớn.
- Tiếng hiss là tiếng cao su được bơm vào khuôn – người hướng dẫn giải thích. Tiếng nổ bốp là cái kim chọc lỗ vào mỗi đầu núm vú.
Sau đó, chuyến tham quan dừng tại nơi sản xuất condom. Cái máy gây ra những tiếng “Hiss. Hiss. Hiss. Hiss-pop”.
- Đợi một chút! – anh chàng đi tham quan nói – Tôi hiểu những tiếng “Hiss. Hiss” là gì, nhưng tại sao cả tiếng pop cũng thường xuyên thế?
- Ồ, nó cũng giống như ở cái máy sản xuất núm vú cao su cho trẻ em vậy – người hướng dẫn nói. “Cứ bốn cái condom nó lại chọc thủng lỗ một cái.
- Thế thì nó sẽ không tốt đối với condom được!
- Yeah, nhưng mà nó lại thật tuyệt đối với việc kinh doanh núm vú cao su!
Read more…

Siêu cao thủ

10:31 |

Các bạn đang đọc truyện cười hay nhất : Siêu cao thủ, chúc các bạn có những giây phút thư giãn

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay

1. Siêu cao thủ

Một cô gái và một thiếu niên cùng bước xuống một chuyến đò.Khi BÀ LÃO chèo đò chèo ra giữa sông, gã thiếu niên xích lại gần cô gái và hỏi:
-Em có muốn hôn anh không?
Cô gái hét vào mặt gã thiếu niên:
- Đồ nhóc con.
Khi cô gái bước lên bờ,BÀ LÃO chèo đò nói với gã thiếu niên:
-Vào đêm 30 hằng tháng ,cô ấy thường hay vào miếu làng khấn vai. Cô ấy rất tin vị thần này.Con hãy núp sau lưng tượng thần.Khi cô ấy khấn vái thì con nhảy ra và xưng là thần,lúc đó con muốn gì cô ấy cũng chiều.
Gã thiếu niên làm y lời của BÀ lão chèo đò.Trong bóng đêm cô gái đang quy khấn,thì gã thiếu niên từ sau tượng thần nhảy ra hét sang sảng:
-Ta là thần ở miếu này. Cô gái hồn vía thất thần :
-Con lạy thần! Con lạy thần! Vị thần nói :
-Ta muốn lấy nhà ngươi .
Cô gái im bặt một lúc rồi nói:
-Con là con gái còn trinh, lấy thần bây giờ sau này làm sao con lấy chồng .
Thần suy nghĩ một thoáng:
-Không lấy ta, thì cho ta ôm hôn cũng được.
Cô gái trả lời:
-Được…Được…
Sau khi ôm hôn xong,vị thần liền cười to :
-Ha!Ha!Ha! Ta không phải là thần ,ta là thèng nhóc con. Ha!Ha!Ha!
Lập tức,cô gái bỗng cười phá lên:
-Ha!Ha!Ha!Ha!Ha! Ta không phải là cô gái, ta là BÀ lão chèo đò.Ha!Ha!Ha!

2. Nude 100%

Một cô gái trẻ đẹp từ trong 1 quán bar bước ra đường đưa tay vẫy 1 chiếc taxi trong tình trạng say khướt và…nude 100%. Tài xế hỏi cô : “cô muốn về đâu?”. “Anh muốn chở tôi đi đâu cũng được,tùy anh”. Thấy anh chàng vừa liếc kính chiếu hậu vừa chạy xe,cô gái bực tức nói:” sao anh ko lo chạy đi mà cứ nhìn tôi hoài vậy?”. Anh ta bảo: “thưa cô,thú thật là tôi cũng ko muốn nhìn đâu nhưng tôi thắc mắc là khi cô xuống xe rồi cô đào đâu ra tiền trả cho tôi đây nhỉ ?”.

3. Cách kiểm tra vợ còn trinh không?

Một người đàn ông trẻ đang có kế hoạch lấy vợ. Anh ta đến nhờ một bác sĩ tư vấn làm sao để kiểm tra vợ còn rin hay ko?
Bác sĩ phán : Đơn giản thôi! anh cần chuẩn bị ba thứ: 1 lon sơn màu đỏ, 1 lon sơn màu xanh và một cái xẻng.
Anh ta ngạc nhiên và hỏi : Thế tôi làm gì với những thứ này ?
Bác sĩ nhún vai: Trước khi động phòng anh hãy sơn 1 bên bi màu đỏ, 1 bên màu xanh O||O . Nếu cô ta thốt lên : “Óa, đây là hòn… quái dị”, thì phang cái xẻng lên đầu cô ta.
Read more…

Sợ bị hôn vào “pháo”

10:29 |

Mời các bạn đến với truyện cười hay nhất: Sợ bị hôn vào “pháo”, chúc các bạn có những  giây phút thư giãn

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay

1. Sợ bị hôn vào “pháo”

– Cô hoa hậu dẫn đầu đoàn phụ nữ hậu phương đi thăm các thương binh ở quân y viện.
Đến bên giường của một chiến sĩ, cô hỏi:
- Nhiệm vụ của anh là gì?
- Giao liên.
- Vậy thì em hôn lên “đôi hài vạn dặm của anh”
- Nàng nói rồi hôn lên bàn chân anh lính. Tiếp đó, “cô tiên” đến giường bên hỏi:
- Còn anh?
- Sĩ quan tham mưu.
- Ôi, cho em hôn “bộ tổng tham mưu” của anh! Hôn lên trán chàng sĩ quan xong, qua giường kế tiếp, cô hoa hậu dạn dĩ nựng yêu:
- Nào, chàng trai dũng cảm, hãy nói cho em biết binh chủng của anh? Cậu lính trẻ hoảng hốt co đầu gối lên bụng, mặt đỏ bừng, lắp bắp:
- Em… em xin chị… đừng… Em ở bên… pháo binh.

2. Hai vợ chồng ở đêm tân hôn

Cô vợ mở mồn ra lấy bộ răng giả của mình.Rồi cô cởi áo con lấy ra hai cái độn ngực, rồi cô lại cởi áo quần nót của mình ra lấy hâi cái đệm cao su.Rồi để tất cả lên bàn.
Anh chồng thấy vậy lằm lên bàn.
Cô vợ ngạc nhiên: sao anh lại lằm ở đó.
Nhưng mà … mà anh chỉ yêu những thứ mà em để trên bàn thôi.

3. Logic 18+

Có hai nữ tu sỹ, một trong số họ rất giỏi toán và được gọi là Sơ Toán (ST) còn người kia thì rất giỏi về Logíc nên được gọi là Sơ Logíc (SL). Một hôm, trời tối mà họ vẫn còn chưa về tới tu viện.
ST: Sơ có nhận thấy có một người đàn ông đã theo chúng ta suốt 38 phút và 30 giây không? Không biết hắn tính làm gì?
SL: Suy luận một cách lôgíc thì hắn định hãm hại chúng ta.
ST: Trời ơi! Không! Với tốc độ này thì 15 phút nữa hắn sẽ đuổi kịp chúng ta. Làm thế nào bây giờ?
SL: Ðiều lôgíc duy nhất là chúng ta phải đi nhanh lên.
ST: Không có kết quả rồi, Sơ ơi!
SL: Tất nhiên là không hiệu quả rồi. Vì theo lẽ lôgíc thì tên đó cũng sẽ đi nhanh lên.
ST: Thế làm gì bây giờ? Với vận tốc như thế thì chỉ 1 phút nữa là hắn tóm được chúng ta.
SL: Cách lôgíc nhất bây giờ là chúng ta hãy chia làm hai. Sơ đi đường kia, tôi đi đường này. Theo lẽ lôgíc thì hắn sẽ không đuổi được cả hai người.
Họ chia ra làm hai ngả. Tên đàn ông quyết định đuổi theo Sơ Lôgíc. Sơ Toán về đến tu viện và vô cùng lo lắng cho Sơ Lôgíc. Một lát sau, Sơ Lôgíc cũng về đến nơi.
ST: Sơ Lôgíc! Cám ơn đức Chúa là Sơ đã về! Nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra đi!
SL: Theo suy luận lôgíc, vì hắn không thể đuổi theo cả hai nên hăn theo tôi.
ST: Ðúng, đúng! Nhưng sau đó chuyện gì xẩy ra?
SL: Chỉ một điều có lôgíc diễn ra. Ðó là tôi chạy thục mạng và hắn cũng chạy thục mạng.
ST: Và?
SL: Hắn đuổi kịp tôi, đó là khả năng lôgíc nhất.
ST: Thế sơ đã làm gì?
SL: Tôi đã hành động lôgíc nhất. Tôi vén váy lên.
ST: Ôi trời, Sơ ơi! Thế hắn làm gì?
SL: Hắn cũng thực hiện một hành động lôgíc nhất. Hắn tụt quần xuống.
ST: Lạy chúa! Chuyện gì xảy ra sau đó?
SL: Lôgíc quá còn gì nữa Sơ? Một bà sơ với cái váy vén lên chắc chắn chạy nhanh hơn một thằng đàn ông với cái quần đang tụt xuống…
Read more…

Lại Thấy Mình Đang Yêu

10:24 |

Không phải Việt bắt buộc cô như thế, mà đơn giản bởi khi ở bên một người dịu dàng đến vậy, Trà bỗng tự mình dịu nhẹ hẳn đi, lành hiền như lá cỏ, đến mức đôi khi cô cảm thấy mình mờ nhạt và nhẹ bẫng..

 Lại Thấy Mình Đang Yêu
1. Ở nhà
“Mình chia tay đi”, “Em xin lỗi nhưng…”, “Cảm ơn anh vì những ngày đã qua, nhưng…”… Trà đã tưởng tượng ra cảnh cô nói những lời như thế với Việt không biết bao nhiêu lần. Nhưng ngày này qua tháng khác, chúng vẫn chỉ được cất giữ trong im lặng. Lục tung mọi ngóc ngách của hiện tại và cả những ngày đã qua, Trà cũng chẳng thể nào tìm nổi một lý do để nói ra những lời như thế, lý do cho Việt, cho chính Trà.
2. Nơi làm việc
Có lẽ lý do đã xuất hiện. Nhân vật thứ ba đến từ cùng một nơi làm việc. Minh có đủ sức mạnh khiến Trà khẽ gai người mỗi khi anh bắt được ánh mắt của cô. Trà bỗng hoảng hốt nhận ra mình đang bị cuốn về phía cái nhìn đó, một cách vô thức nhưng mạnh mẽ đến không sao cưỡng lại.
Đã lâu lắm cô chưa từng có cái cảm giác phải huy động toàn bộ sức lực của cơ thể chỉ để đứng vững trước một đôi mắt nhìn mình. Nó khác rất xa với những khoảng thời gian bên Việt, không có những cuộc điện thoại hàng ngày, những tin nhắn đều đặn vào giờ ăn trưa, những cuộc hẹn hò được lên lịch trước…
Nó khiến Trà thấy mình như đang yêu. Đó là một cảm giác nhiều sức cám dỗ đến mức Trà không thể, mà cũng chẳng hề tìm cách dừng mình lại như cô vẫn biết là phải thế. Chỉ vài giây đồng hồ thôi, khi ánh mắt của Minh khẽ lướt qua, nhịp tim và hơi thở của Trà sẽ đều trở nên gấp gáp không kiểm soát nổi.
Thường thì sau vài giây ấy, mọi chuyện sẽ chầm chậm trở lại, Trà và Minh sẽ lại trở lại là những đồng nghiệp chỉ hết lặng lẽ khi nói chuyện công việc mà thôi. Nhưng cũng như Trà không thể kiểm soát đựoc nhịp thở của chính mình, Minh cũng không thể ngăn mình tiến về phía Trà.
Vào một sáng hè, Trà đến cơ quan, bật máy tính lên và thấy trên background là một lời mời không đề tên: “Một bữa trưa như những đồng nghiệp?” Như phản xạ, Trà đưa mắt nhanh sang chỗ của Minh. Minh đã đến từ bao giờ, đang chăm chú nhìn Trà, nở nụ cười thân thiện “Không có gì quá đáng chứ?”.
Trà bỗng bật cười. Cái cách Minh nói khiến Trà thấy mình hoá thành trẻ nhỏ. “Không”- Trà đáp- “Như những đồng nghiệp thôi mà”
3. Quán ăn bên đường
Bữa trưa vui vẻ tại một quán nhỏ đối diện công sở. Câu chuyện bị cắt ngang khi Việt sms, tin nhắn quen thuộc lúc 12h trưa: “Em ăn trưa chưa? Ngon miệng không? Nhớ ăn nhiều vào nhé!”. Trà đã có cả một thư mục tin nhắn mẫu để trả lời Việt “Như mọi khi thôi mà. Em nhớ rùi, anh cũng vậy nhé!”. Chỉ cần hai giây trước khi Trà gập máy. Minh cười “Tốc độ đấy”. “Quen rồi mà”.
Trà đáp, trong chốc lát bỗng thấy rõ ràng thức ăn đang không trôi theo quy luật trong thực quản. Nhưng cảm giác đó qua rất nhanh. Cô chống tay lên cằm, nhìn thẳng vào Minh, mỉm cười:
- Có lẽ em hơi thiếu thành thật khi nhắn tin. Không phải bữa trưa “như mọi khi” mà là bữa trưa vui nhất trong nhiều tháng nay.
- Thật sao? Tôi có đóng góp được gì cho niềm vui này không? Minh đáp, cũng với một nụ cười.
- Cũng có chút ít ạ. Một lời mời, chi phí cho phần của anh và những câu chuyện thú vị.
- Vậy thì không phải chút ít mà là 1/2. Phần còn lại là của Trà: nhận lời, đĩa của Trà và cũng những câu chuyện thú vị- Minh cười lớn- Trà không thể cho tôi phần hơn sao? Trả tiền cho phần đồ ăn của Trà chẳng hạn?
- Nếu anh muốn vậy. Trà lại bật cười rồi tiếp tục với món vừa gọi. Rõ ràng là ở anh chàng này có một điều gì đó mà cô vẫn tìm kiếm. Và rõ ràng là với cô, ngay từ đầu anh ta đã hơn rất nhiều một nửa bữa trưa ngon.
4. Những ngày hè đầy nắng
Những ngày tiếp đó đối với Trà là những ngày hoàn toàn mới. Trà hào hứng với chúng đến nỗi tất cả những ý nghĩ rằng hình như mình có lỗi chỉ cần chớm xuất hiện sẽ được bào chữa bởi đủ mọi lý do. Trà dần quên trả lời những tin nhắn của Việt và trở nên bận rộn một cách bất thường mỗi khi Việt hẹn gặp.
Những lời chia tay ám ảnh Trà ngày càng trở nên rõ nét. Trà cần một lý do. Và cô đã có một lý do. Là Minh, là một cái gì đó khác với Việt, khác với bầu không khí yên bình đến đơn điệu luôn bao phủ mỗi khi Trà và Việt bên nhau. Trà chợt nhớ lâu lắm rồi với Việt cô không hề cười lớn tiếng, không dùng tiếng lóng, chẳng bao giờ đi chơi đến tận đêm khuya…
Không phải Việt bắt buộc cô như thế, mà đơn giản bởi khi ở bên một người dịu dàng đến vậy, Trà bỗng tự mình dịu nhẹ hẳn đi, lành hiền như lá cỏ, đến mức đôi khi cô cảm thấy mình mờ nhạt và nhẹ bẫng…Những lý do cứ thế thành hình và vững chắc. Và chúng sẽ được nói ra, Trà đã quyết định như thế, ngay sau chuyến đi này.
5. Chuyến đi
Đó là một chuyến công tác hai người, gồm Trà và Minh, tại một thành phố biển tuyệt đẹp. Trà nói với Việt là đi một mình. Việt chỉ cần nhìn thẳng vào mắt là biết Trà nói thật hay nói dối, cũng như không phải Việt vô tâm đến mức chẳng hề nhận thấy chuyện gì đang diễn ra với Trà, nhưng anh tin và yêu cô đến mức cho rằng chất vấn lại là một cái gì đó rất gần với sự xúc phạm.
Và như thế, như mọi lần Trà đi xa, tối hôm trước Việt đến giúp cô sắp xếp hành lý. Trà không quan tâm lắm. Cô gần như để mặc Việt với chiếc vali có bánh xe. Chẳng bao giờ Trà nghĩ mình cần nhiều hành lý đến vậy cho một chuyến đi ngắn ngày. Sau những ngày rất ngắn ấy, cô sẽ trở lại. Sẽ mới hoàn toàn.
6. Sàn khiêu vũ
Công việc bận rộn ban ngày được bù đắp bằng những cuộc vui thâu đêm. Trước khi gặp Minh, Trà đã không hề biết là mình có thể khiêu vũ không biết mệt đến tận sáng. Khoá học khiêu vũ bị bỏ quên suốt 2 năm giờ đột nhiên hữu dụng đến bất ngờ.
- Đẹp lắm!- Minh không bao giờ tiếc lời khen tặng.
- Cảm ơn- Trà đáp trong khi xoay tròn trong tay Minh- Anh cũng rất tuyệt.
- Có còn được như vậy không nếu tôi ngỏ lời ngay bây giờ?
Trà khựng lại ngay. Mặc kệ những cặp nhảy khác vẫn đang lướt qua mình trong tiếng nhac du dương chưa hề tắt, Trà bỏ dở vòng xoay, đứng như trời trồng.
- Xin lỗi, anh không có ý làm hỏng vòng xoay này của Trà- Minh tự đỡ lời.
- Nó đã hỏng rồi. Nhưng em chưa có lý do gì để trách anh. Trà cố lấy lại vẻ bình bĩnh vốn có.
- Vậy thì có lẽ sắp có rồi. Bởi vì tôi yêu Trà.
Trà choáng váng. Chuẩn bị trong tưởng tượng và đối mặt với thực tế cách xa nhau hơn Trà nghĩ rất nhiều. Trà đã chờ đợi điều này, đã nghĩ rằng chỉ cần Minh ngỏ lời, cô sẽ lao ngay vào vòng tay ấy mà không cần băn khoăn. Nhưng ngay khi điều đó xảy ra, ngay lúc này… Chỉ cần một cái gật đầu thôi cô sẽ cách xa khỏi Việt, mãi mãi…
- Em mệt rồi. Trà hít sâu vào rồi lên tiếng. Tránh cái nhìn của Minh, Trà vội vàng rời khỏi sàn khiêu vũ. Minh giữ cô lại. Nhưng Trà vùng ra. Trong vô số những cảm xúc và ý nghĩ đang hỗn độn, chằng chịt trong Trà chỉ có một điều là rõ ràng: cô cần rời khỏi đây ngay lập tức, cô cần được ở đâu đó. Một mình.
7. Phòng tại khách sạn
Ba giờ sáng. Trà tìm thấy mình trong căn phòng khách sạn, một mình và mệt nhoài. Cái gì đang diễn ra thế này? Cách xa Việt mãi mãi, chính Trà luôn mong như thế còn gì? Thế nhưng cái ý nghĩ đó, ngay khi nó sắp trở thành hiện thực, lại khiến Trà sợ hãi đến muốn khóc oà. Không hiểu điều gì đang điều khiển mình, Trà bấm số gọi Việt. Việt tắt máy.
Lục tung điện thoại của mình, Trà thấy như hụt hơi khi không có bất cứ dấu vết nào của Việt. Trước khi đi Trà đã xoá hết chúng, còn những ngày này Trà đã quá bận rộn, quá vui vẻ để để ý rằng Việt đã chẳng hề gọi điện hay nhắn tin cho cô nữa. Thở hắt ra, Trà đứng dựa vào tường và để mặc cho mình cứ từ từ trôi xuống. Trà đã đẩy Việt ra xa đến thế rồi ư?
Bảy giờ sáng. Lại ngày mới. Lại công việc. Trà tỉnh dậy trên sàn nhà, thấy khắp người đau nhức. “Quỷ tha ma bắt”, cô tự rủa thầm trong khi cố ngồi dậy đi rửa mặt mà không được. Có tiếng gõ cửa. “Lát nữa hãy dọn phòng được không?”, Trà gào lên rồi lại nằm vật ra sàn nhà, nhắm nghiền mắt.
- Quý cô làm sao thế?
Trà mở choàng mắt. Là Minh à? Cô bật dậy như lò xo
- Anh đến đây làm gì? Đúng 7.30 tôi sẽ có mặt- Trà không biết là mình đang cáu gắt.
- Khi 7.10 còn nằm đây, mặc đồ khiêu vũ, mắt nhoè nhoẹt mascara và còn chưa thèm đánh răng? Rồi không đợi Trà phản ứng, Minh kéo cô dậy, đẩy vào WC:
- Nhanh lên, 10 thôi nhé. Tôi sẽ lấy sẵn quần áo cho. Trong vali hả?
Trong tiếng xả nước ầm ầm từ nhà tắm, Trà ngập ngừng rồi bỗng nói vọng ra:
- Này, em không yêu anh đâu…
- Trà thẳng thắn đấy! Minh cười lớn, cố giữ cho mình khỏi run lên. Tôi biết, mặc dù không hề mong chờ điều này.
Lại một thoáng lặng lẽ khẽ lướt qua. Nhưng gần như ngay lập tức, Minh lại phá vỡ nó:
- Trà có cái vali ngăn nắp đấy!
- Ừ- Trà lại thấy hụt hơi- Không phải nhờ em đâu…
- Tôi cũng biết- Tiếng Minh tự dưng nhỏ lại- của một người đã để lại một lời nhắn ở đáy vali.
Ở đáy vali? Trà nghe thấy tiếng tim mình đập dồn dập. Kết thúc công việc trong nhà tắm nhanh nhất có thể, Trà lao đến chỗ chiếc vali. Không nhận ra mình hơi quá khích, Trà giật lấy tờ giấy từ tay Minh. Và ngay khi những nét chữ ấy đập vào mắt Trà, cô không sao ngăn nổi mí mắt mình cứ thế trở nên mọng đầy.
“Anh luôn luôn yêu em cho dù em có muốn thế hay không. Và anh vẫn mong được chuẩn bị hành lý cho mỗi chuyến đi xa của em, cho dù chuyện gì xảy ra chăng nữa”.
Việt chưa bao giờ xa Trà, cho dù Trà đã hơn một lần trong ý nghĩ và cả bằng hành động đẩy Việt ra xa, thậm chí từng muốn rằng xa mãi mãi. Minh nhìn Trà khóc, thấy trái tim mình như cũng khẽ nứt lanh canh. Nhưng lại như mọi khi, Minh lại cố bật cười:
- Thôi nín đi- Minh đứng dậy vỗ vỗ vào vai Trà- Anh ấy nói “cho dù có chuyện gì xảy ra”, nữa là chưa hề có chuyện gì xảy ra…
Ừ đúng là chẳng có chuyện gì xảy ra như Việt đã mơ hồ cảm thấy. Trà đã nghĩ rằng mình chỉ cần một lý do để chia tay Việt, nhưng ngay khi có đủ mọi điều kiện để hiện thực hoá điều đó, cô đã không thể.
Chỉ vì ở đâu đó sâu thẳm trong Trà, còn sâu sắc hơn những cảm giác về sự nhàm chán, về ước muốn muốn thoát ra tìm kiếm sự mới mẻ, là một cảm giác yên bình không gì thay thế nổi khi Trà biết luôn có Việt trong đời.
- Nhanh lên, sắp muộn rồi- Minh cắt ngang mach suy nghĩ của Trà bằng hộp khăn giấy và bộ đồ trang điểm đặt trước mặt cô- Tôi đợi ở dưới xe.
8. Trong xe
- Xin lỗi anh- Trà vừa sập cửa xe vừa nói.
- Vì chuyện gì? Minh cho xe chạy, đáp mà không nhìn Trà.
- Vì chuyện tối qua… chuyện vừa nãy… umm, tôi không biết nói sao…
- Trà nên nói là xin lỗi vì đã đến muộn. Vậy thôi.- Minh vẫn giữ mắt nhìn về phía trước
- Ừ, xin lỗi…
…..
Không thể chịu đựng được sự im lặng quá lâu, Minh lại lên tiếng, cố giữ giọng mình không khác với mọi khi:
- Ít ra thì bây giờ tôi đã không còn mất bình tĩnh khi đối mặt với Trà nữa rồi.
Trà bật cười. Chẳng biết Minh có nói thật không nhưng với Trà thì đúng là thế. Cảm giác như bùng nổ khi bắt gặp Minh đã chẳng kéo dài như Trà tưởng. Cầm chiếc điện thoại trong tay, Trà gửi đi một tin nhắn không giống những tin nhắn mẫu của mình “Em sắp về, chắc chắn sẽ về”.
Ngay khi ấy, một cảm xúc kì lạ dịu dàng lan toả tới tận từng tế bào trong Trà. Cô lại thấy mình đang yêu, không phải từ đầu nhưng theo một cách hoàn toàn khác…
Read more…

Người Thứ Ba Và 365 Nỗi Nhớ Chưa Đặt Tên

10:20 |

Họ không muốn làm người thứ ba. Nhưng rồi tình yêu đúng là thứ không có mắt. Họ vô tình trờ thành người thứ ba.

 
Tinh yêu chỉ chết đi khi giữa nó, có người thứ ba xen vào. Hoặc nếu không có người thứ ba xen vào thì dù thế nào, tình yêu đó cũng vẫn sống. Chỉ trừ phi, người thứ ba xuất hiện không phải để phá vỡ tình yêu ây.
Người thứ ba: Là người đến và len vào giữa hai người đang yêu nhau.
Thường thì người thứ ba bị coi là người phá vỡ hạnh phúc của người khác.
Thường thì người thứ ba vẫn xuât hiện khi hai người có một khoảng trống không làm sao bù đắp nổi.
Khi người thứ ba đủ mạnh sẽ khiến một trong hai người kia trở thành “cựu người yêu”.
Nhưng đôi khi, người thứ ba chỉ là một cơn say nắng.
Hoặc người thứ ba chỉ đến trong thời điểm đó, rồi ra đi.
Hầu như cảm giác của mọi người về người thứ ba vẫn luôn là ác cảm.
Bởi họ đến để phá vỡ những niềm tin về hạnh phúc vững bền.
Vậy có khi nào người thứ ba sẽ trờ thành tác nhân khiến hai người kia sẽ yêu nhau hơn?
Ví dụ: Người thứ ba đến với một trong hai người kia nhưng là để đắp điếm cho khoảng trống trong ai đó?
Ví dụ khi bạn với người yêu của bạn đang trục trặc, và người thứ ba xuất hiện. Anh ta (hoặc cô ta) không tìm cách phá vỡ tình yêu của bạn mà chỉ làm một người sẻ chia?
Tôi biết có những người thứ ba như vậy.
Cô ta đến với anh ấy khi chuyện tình yêu của anh ấy đang có trục trặc.
Không phải để chiếm vị trí nào đó trong trái tim anh kia.
Mà chỉ đơn giản, để sẻ chia.
Đế trái tim đang tổn thương kia một niềm tin nữa.
Như truyện thần thoại, cổ tích vậy.
Đã có một thời, tôi tin vào những cơn say nắng sẽ khiến hai người đang yêu nhau sẽ yêu nhau hơn nữa.
Kiểu như gia vị cuộc đời.
Để thấy có lỗi với nhau và gắng sức yêu nhau nhiều hon nữa.
Người thứ ba.
Bạn sẽ nói gì nếu như bạn biết người yêu của bạn có người thứ ba? Mà người này khiến người yêu bạn yêu bạn nhiều hơn?
Tình yêu vốn dĩ là sự sở hữu và ích kỷ. Chắc chắn, chẳng ai muốn người yêu mình có một ai đó khác. Cho dù sau đó, cô ta (anh ta) sẽ yêu bạn nhiều hơn. Nhưng cuộc đời lại không dễ thế, hầu như ai đó đều có người thứ ba. Có đôi khi, người thứ ba ấy chỉ là thoáng qua trong suy nghĩ. Đòi hỏi về một sự chung thủy đến tận cùng nhau là hoang tưởng.
Người thứ ba. Bạn muốn làm người thứ ba không?
Có lẽ sẽ chẳng ai muốn làm người thứ ba. Nhưng cuộc đời không dễ thế. Đôi khi, ta cũng trở thành người thứ ba một cách vô thức. Tôi cũng biết những người như thế. Họ không muốn làm người thứ ba. Nhưng rồi tình yêu đúng là thứ không có mắt. Họ vô tình trở thành người thứ ba.
Làm người thứ ba khổ hay sướng?
Ai cũng nghĩ là khổ. Quả đúng, là khổ. Vì tình yêu vốn dĩ không chấp nhận số lẻ. Nhưng một khi bạn coi hạnh phúc của bạn là người bạn yêu cảm thấy hạnh phúc thì khi bạn làm người thứ ba, bạn sẽ hạnh phúc.
365 nỗi nhớ.
Nỗi nhớ của người thứ ba thường rất đau.
Vì nỗi nhớ đó không bật thành tiếng gọi được.
Nhất là khi người thứ ba không muốn mình phá vỡ tình yêu của người khác.
Ngày xưa, tôi cũng đã từng như vậy.
Yêu một người đã có chồng.
Ngày ấy, con đường từ nhà chồng cô ây về nhà tôi đã trở thành con đường đau khổ.
Sau này, khi nghe bài hát “Tại sao yêu nhau không đến được với nhau…” tôi lại rùng mình.
Thậm chí, mỗi khi đi lại con đường đó, tôi còn thấy đau nhói. Dù tình cảm với cô ấy đã không còn.
Yêu một người không thuộc về mình.
Nếu ai đó đang yêu một mối tình như vậy, liệu có khi nào cảm thấy chong chơi?
Read more…