TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Bắt quả tang vợ trong nhà nghỉ

10:06 |

Tôi đau đớn khi nhìn thấy vợ mình và gã đàn ông đó đang âu yếm trong nhà nghỉ.

Tôi năm nay 30 tuổi, đã lập gia đình được 5 năm và có một bé gái 4 tuổi. Cách đây hai tháng, cũng vào một ngày chủ nhật, tôi đau đớn khi phát hiện ra vợ mình ngoại tình với một người đàn ông Hàn Quốc. Và càng đau đớn hơn khi tôi tận mắt nhìn thấy hình ảnh vợ mình và gã đàn ông đó không một mảnh vải che thân trong căn phòng nhà nghỉ.
Tôi đã như ngã quỵ ngay lúc ấy, dù trong tâm trí không bao giờ nghĩ đó là sự thật. Nhưng khi mọi chuyện đang phơi bày trước mắt, là vợ mình và gã đàn ông đó đang trần truồng như nhộng… tôi thực sự rất đau lòng và hoang mang.
Sau hôm đó, tôi bỏ về nhà mẹ đẻ để suy nghĩ lại chuyện gia đình, cũng mong muốn vợ mình sẽ có thời gian suy nghĩ lại những lỗi lầm mình đã gây ra. Thế nhưng, mấy ngày sau đó, tôi vẫn thấy vợ mình qua lại với gã đàn ông ấy.
Khi niềm tin vào tình yêu, hạnh phúc sụp đổ, tôi luôn sống trong đau khổ và căm hận người vợ đã lừa dối, coi thường cái gia đình nhỏ này. Dù đã bị tôi bắt quả tang nhưng cô ấy không tỏ ra ăn năn, hối lỗi mà vẫn tiếp tục sống cuộc sống tự do, tự tại, vui chơi sa đọa không cần biết đến liêm sỉ, lòng tự trọng của mình.
Bắt quả tang vợ trong nhà nghỉ - 1
Sau sự việc đó, cô ta vẫn không tỏ ra hối lỗi mà luôn tìm cách gây sự với tôi (Ảnh minh họa)
Cứ mỗi ngày nhìn thấy con gái, lòng tôi lại đau quặn thắt vì thương con nhỏ. Tôi cũng đã đến gặp cô ta và cầu xin cô ta hãy quay lại vì gia đình, vì đứa con nhưng cô ấy vẫn thản nhiên và tiếp tục hưởng thụ cuộc sống sa đọa của mình.
Hai tháng sau, cô ta bị sẩy thai – sản phẩm tình yêu với người đàn ông kia. Lúc này, cô ta lại gọi điện cho tôi về nhà chăm sóc, thuốc men cho cô ấy. Nhìn cô ta tiều tụy, gầy gò và vật vã trong đau đớn, tôi cảm thấy rất đau lòng. Không  ngờ người vợ tôi hết mực yêu thương giờ lại phải chịu sự trừng phạt khổ sở này.
Dù từ nhà tôi đến cơ quan xa 50km nhưng trưa nào tôi cũng tranh thủ đi xe máy về thăm vợ, cơm nước, thuốc thang chu đáo cho vợ. Nhưng đến hôm nay, khi cô ta đã hồi phục, khỏe mạnh bình thường thì cô ta tỏ thái độ coi thường tôi và  kiếm cớ gây sự, hoạnh họe tôi đủ điều.
Thực sự tôi cảm thấy rất mệt mỏi khi phải tiếp tục cuộc sống với người vợ hư hỏng này. Nhưng nếu tôi quyết định ly dị thì tương lai con gái sau này của tôi sẽ ra sao? Còn nếu tiếp tục cuộc sống gia đình với người vợ không biết điều này thì kết cục tôi nhận lấy chỉ là sự mệt mỏi, đau đớn khi phải đối mặt với những cuộc chơi của người vợ chỉ thích sống theo bản năng này!
Bây giờ, tôi thấy cuộc sống của mình đang thực sự bế tắc… nhưng tôi không thể tìm ra câu trả lời cho mình trong lúc hoang mang, bất lực này!
Read more…

Truyện tranh: Học trò thời nay

15:57 |

Câu hỏi này rất bình thường nhưng đôi khi học trò sợ đến nỗi không dám trả lời.

Học trò thời nay - 1
Học trò thời nay - 2
Trong giờ giải phẫu sinh lý người, thầy sắp dạy về bộ phận “tim” nên muốn hỏi sinh viên.
Học trò thời nay - 3
Học trò thời nay - 4
Mei Ying – dịch
Read more…

Truyện tranh: Chết vì đàn bà

15:53 |

Một anh chàng buồn bã vì tuy giàu có nhưng chưa biết mùi đàn bà, bèn đi tự tử.

Một lần…
Truyện tranh: Chết vì đàn bà - 1
Truyện tranh: Chết vì đàn bà - 2
*
* *
Truyện tranh: Chết vì đàn bà - 3
Truyện tranh: Chết vì đàn bà - 4

Mei Ying – dịch
Read more…

Truyện tranh: Một cách giảm béo nhanh

15:11 |

Chỉ cần có hai động tác đơn giản có thể biến thân hình mập mạp thành thon thả, tại sao không thử?


Truyện tranh: Một cách giảm béo nhanh - 1
Truyện tranh: Một cách giảm béo nhanh - 2
*
* *
Truyện tranh: Một cách giảm béo nhanh - 3
Truyện tranh: Một cách giảm béo nhanh - 4


Mei Ying – dịch
Read more…

Từ bỏ tôi… chỉ vì quá yêu?

11:26 |

Em quyết định rời xa tôi… chỉ vì quá yêu tôi, vì lo cho tương lai, hạnh phúc sau này của tôi?

Lại một mùa thu nữa tôi phải sống nơi đất khách quê người. Mùa thu gợi cho tôi bao kỷ niệm, quá khứ ùa về trong màu nắng nhạt của thu, hơi sương se lạnh sớm mai… khiến tôi không thể nào quên được những ký ức hạnh phúc ngày ấy.
Nhưng cuộc sống thật trớ trêu và khắc nghiệt. Có những lúc tôi đã nghĩ có trong tay tất cả nhưng đó chỉ là hư vô, ảo ảnh sau bao nhiêu biến cố xảy ra.
Trong cuộc sống hay tình yêu cũng thế, nó cho ta biết bao cảm xúc vui buồn, hạnh phúc lẫn lộn. Những tháng ngày mặn nồng của tình yêu sao trôi qua nhanh quá? Những cuộc tình đến ồn ào, rồi lại lặng lẽ ra đi… nhưng trong sâu thẳm trái tim tôi vẫn còn nguyên vẹn những vết thương em trao tặng.
Chỉ vì gia đình ngăn cấm, vì những áp lực xung quanh mà em chấp nhận bỏ cuộc. Em nói vì tôi, vì gia đình hai bên, vì tương lai của tôi nên em mới quyết định như thế! Em trách mọi người không ai hiểu em, ngay cả đến bản thân tôi cũng không hiểu cho những suy nghĩ của em. Em bảo chỉ vì tôi nên em mới làm như vậy… nhưng em đâu biết rằng, trái tim tôi đau đớn, tan nát khi em quyết định rời xa tôi mãi mãi.
Từ bỏ tôi... chỉ vì quá yêu? - 1
Ở nơi ấy, luôn hạnh phúc em nhé! (Ảnh minh họa)
Tôi không giận cũng chẳng dám trách gì em vì trong những lúc em cần tôi ở bên cạnh nhất thì tôi đã không làm được. Hơn nữa, tuổi của em còn trẻ, tính em rất nông nổi, bồng bột nên không chịu được những áp lực gia đình gây ra cho mình. Và quyết định như vậy cũng là một lẽ thường tình… khi con người ta yếu đuối, gục ngã.
Yêu một người mà mình không đến được, bỏ một người mà mình vẫn còn yêu, con người em thật là mâu thuẫn. Bên em còn có gia đình, bạn bè, người thân… rồi em sẽ sớm vượt qua tất cả mọi nỗi buồn đó thôi! Còn tôi… dù một mình một bóng nơi đấy khách quê người, cùng với nỗi nhớ em cứ thiêu đốt, giằng xé trái tim mình, tôi vẫn cam chịu tất cả, chỉ mong em có một cuộc sống sung sướng, hạnh phúc.
Ở phương xa, tôi luôn cầu chúc cho em được hạnh phúc, gia đình em sẽ yên vui. Rồi thời gian trôi qua, em sẽ có người yêu mới, người ta sẽ yêu em nhiều hơn những gì tôi đã từng dành cho em!
Ở nơi ấy, luôn hạnh phúc em nhé!
Read more…

Anh mong đó chỉ là cơn say nắng

11:24 |

Anh mong những bức ảnh anh nhận được chỉ là sự nhầm lẫn, người con gái đó không phải là em.

Tôi và người ấy yêu nhau đã được gần 2 năm, đã trải qua bao khó khăn, vui buồn. Tôi không thể quên được những ngày tôi chuẩn bị tốt nghiệp đại học, ngày đó tôi khó khăn vô cùng nhưng người đó luôn ở bên cạnh tôi. Thời gian trôi qua cũng thật nhanh, mới đó mà đã gần 2 năm, tôi luôn nhớ những buổi đi chơi, những kỷ niệm đã có. Tuy tôi nóng tính nhưng nói xong tôi hối hận và thương cô ấy vô cùng, chúng tôi cãi nhau cũng nhiều, chủ yếu là do tôi nhưng chưa bao giờ tôi thấy tình yêu của chúng tôi mong manh như lúc này.

Em à! Em còn nhớ những buổi trưa hè nắng chói chang, anh đi cùng em về tận nhà không? Em còn nhớ những hôm anh đưa em về bất kể trời mưa rét mướt anh vẫn đi bộ 2 km ra bắt xe bus không? Vì em, dù anh khổ thế nào anh cũng cam lòng chỉ mong em được bình an. Em có biết những hôm em kêu ốm hay bị làm sao, anh lo lắng thế nào không? Anh chỉ muốn ở gần em ngay lập tức, chăm sóc cho em, ôm em vào lòng. Có những trưa hè anh làm ở gần chỗ em, anh đã đi theo sau đến khi em về nhà được an toàn em có biết không?
Nhiều người bảo anh có vấn đề khi đưa em về rồi lại bắt xe bus về mặc dù anh có xe, nhưng anh chỉ cười vì họ không hiểu được tình yêu anh dành cho em như thế nào. Có những buổi 2 đứa vào công viên chơi, được nắm tay em đi dạo, được ngồi nói chuyện với nhau, anh thấy hạnh phúc vô cùng. Em còn nhớ mấy lần anh bị ngã xe không, lúc đó 2 đứa đang cãi nhau, em chẳng hỏi thăm anh một câu khiến anh đã tủi thân thế nào em biết không? Nhiều khi anh ốm nhưng anh không nói cho em biết vì anh sợ nghe câu ngắn gọn, vô tư của em: ”Anh uống thuốc đi”. Có thể em còn trẻ nên suy nghĩ chưa thực sự thấu đáo nhưng anh không trách em. Nhiều khi anh ghen cũng chỉ vì anh quá yêu em, sợ một ngày nào đó sẽ có người cướp mất em từ tay anh.
Anh mong đó chỉ là cơn say nắng - 1
Chẳng lẽ tình yêu anh dành cho em 2 năm qua không bằng người em mới gặp một lần? (Ảnh minh họa)

Em à! Thời gian trôi qua cũng nhanh thật, thời gian cũng làm con người ta thay đổi, anh đã từng nghĩ đưa em về ra mắt và ăn hỏi để mình có thể chính thức đi làm với nhau, nhưng bây giờ có lẽ ngày đó chỉ còn trong giấc mơ, trong trí tưởng tượng của anh thôi. Anh buồn lắm! Khi nhận được những bức ảnh đó, anh đã rất bình tĩnh, coi như chưa có chuyện gì xảy ra, vẫn cười nói với em rất đỗi bình thường. Khi chúng mình gặp nhau, anh đã đưa ra những bức ảnh đó và chờ đợi lời giải thích của em.
Anh đã khóc rất nhiều, không ăn không ngủ mấy đêm liền và điều anh cần nhất vẫn là những lời giải thích từ em. Anh mong đó chỉ là sự trùng hợp và cũng mong sự chân thành từ em. Nhưng anh thật sự thất vọng khi nghe chính em nói ra sự thật đau đớn đó.
Em à! Chẳng lẽ tình yêu anh dành cho em 2 năm qua không bằng người em mới gặp một lần? Anh mong đó là rung động nhất thời, là cơn say nắng rồi em sẽ nghĩ lại trở về bên anh. Anh nói rồi, anh sống vì tương lai không vì quá khứ. Anh sẽ tha thứ tất cả chỉ cần em biết lỗi và sửa sai. Tâm trí anh đang hỗn độn vô cùng bởi yêu em mấy năm, sao anh không hiểu em? Anh nghĩ em không phải là người như thế, có thể em giận anh nên mới nhận chuyện đó nên cứ một mực khẳng định điều ấy… Em à, anh phải làm sao để sau này 2 đứa không phải hối hận?
Read more…

Khi mình yêu nhau

11:23 |

Cuộc sống dù ở tận cùng đau khổ vẫn là món quà tặng tuyệt vời của Thượng đế.

Se lạnh những ngày cuối thu. Sương mờ giăng nơi dãy núi xa, bàng bạc, tím hồng hắt ánh mai, tựa hồ chiếc khăn voan ngang vai em những ngày gió sớm. So vai trong lần áo mỏng. Chậm chậm thôi… để tận hưởng thật sâu dư hương trong lành của đêm Thành cổ, để neo giữ thật chặt nơi con tim nhỏ bé những tinh khôi của ngày mới đến. Dâng ngập tâm hồn một cảm giác nhẹ nhàng, thư thái. Thành phố như một lòng chảo giữa cảnh sắc và hương vị. Và em như bồng bềnh, phiêu lãng giữa nồng nàn và bình yên…
Vẫn con đường, góc phố thân quen, vẫn tán cây thì thầm lời yêu của gió và lá, vẫn góc quán nép mình trong xưa cũ với bản nhạc dặt dìu và ánh đèn vàng ấm áp. Từ thuở bàn tay biết nắm chặt bàn tay, biết đan cài những ngón dài ấm lạnh, bao nhiêu thứ ấy ngụ trong tim em gần gũi và thân thương như hơi thở, như cuộc sống thường nhật.
Khi mình yêu nhau - 1
Em như bồng bềnh, phiêu lãng giữa nồng nàn và bình yên (Ảnh minh họa)
Và sáng nay như bừng thức dậy, như xôn xao nói cười từ những miền hoài niệm biêng biếc tím. Em nghe sâu thẳm trái tim mình tiếng khẽ khàng của hương rừng, hương đất, hương tình. Có phải không vì phố giao mùa hay vì có một vòng tay đã ôm em thật chặt, thật lâu, vuốt tóc em thật khẽ, hôn em thật sâu và yêu em dài lâu đến vậy… mà em xao động!
Qua rồi những ngày ngâu, qua rồi những ngày giông gió. Ảo ảnh sương và mây, nồng nàn gió và nắng. Trong veo như ký ức dịu dàng, như tiếng cười đang tan vào nắng, như ánh mắt lấp lánh niềm vui của một người bấy lâu em chưa gặp. Cảm ơn những ngã rẽ, cảm ơn những gập ghềnh, cảm ơn một sáng mùa thu trong veo đã gieo trong em những mầm hi vọng mới. Cuộc sống dù ở tận cùng đau khổ vẫn là món quà tặng tuyệt vời của Thượng đế khi mình yêu nhau.
Read more…

Tình đầu với gã Sở Khanh

11:20 |

Khi tôi vừa bước vào quán cà phê đã bắt gặp anh đang ôm ấp, âu yém một cô gái khác.

- Em không quá xinh, không quá giỏi, nấu ăn thì dở ẹc, tại sao anh vẫn yêu em?
- Trong tất cả các cô gái xinh đẹp, lộng lẫy, kiêu sa anh đã gặp, anh bất chợt nhận ra em – một bông hoa đặc biệt không quá phô trương nhưng lại có sức hút kỳ lạ. Anh cũng không lý giải được tình yêulà gì bởi “Đố ai định nghĩa được chữ yêu” phải không em?
Mỗi lần hỏi những câu đại loại như vậy, tôi lại nhận được câu trả lời vô cùng “mát ruột” của anh. Tôi yêu anh bởi dáng vẻ thư sinh, bằng những câu nói văn chương, ngọt ngào anh luôn dành cho tôi.
Tôi quen anh qua sự giới thiệu của một người bạn đồng nghiệp. Ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, tôi đã thấy thích cách nói chuyện của anh. Dáng người dong dỏng cao, đôi lông mày rậm, rõ nét, đôi mắt luôn nhìn tôi từ đầu đến cuối, đôi môi mỏng, rộng nhìn rất sang. Từ sau lần gặp gỡ đó, chúng tôi thường xuyên liên lạc điện thoại, đi chơi, và rồi tôi thực sự yêu anh lúc nào không biết. Mối tình đầu của tôi dù không phải là “cơn mưa giăng giăng ngoài cửa lớp” nhưng là một điều gì đó đáng để tôn thờ.
Thế nhưng, tình cảm là thứ không thể nói trước được điều gì. Có những người gắn bó được với nhau chục năm rồi có một kết thúc hạnh phúc nhưng có người chỉ được một thời gian rất ngắn. Khoảng thời gian một năm chúng tôi yêu nhau đã bắt đầu xuất hiện những rạn nứt không thể cứu vãn mà cho tới gần đây tôi mới phát hiện ra.
Tình đầu với gã Sở Khanh - 1
Sau một tháng nằm bệt khóc lóc, tôi mới gượng dậy bước tiếp con đường của mình (Ảnh minh họa)
Một tuần chúng tôi chỉ gặp gỡ nhau một lần vào chủ nhật bởi cả hai đều rất bận công việc. Cũng bởi vậy, tôi không thể nào kiểm soát được hết mối quan hệ của anh. Nhưng lý do chính là tôi cũng không muốn bản thân mình can thiệp vào quá sâu đời tư của anh. Cả tôi và anh đều tôn trọng những góc riêng của hai đứa. Chỉ gần đây, tôi thấy anh thường xuyên gọi điện bận đi công tác nên không thể hẹn gặp tôi vào chủ nhật. Mãi cho đến một ngày, sau khi đi shopping với cô bạn thân, chúng tôi vào một quán cà phê. Tôi thật kinh hãi và ghê tởm con người anh khi thấy anh đang ôm ấp một cô gái trẻ đẹp. Tôi như mất hết lý trí, lao đến đổ cả một cốc sinh tố bơ lên đầu, lên mặt anh và hét lên: “Đồ Sở Khanh”rồi vừa chạy vừa khóc lóc.
Tôi đã nói lời chia tay anh như thế và cũng không cần lời giải thích. Chỉ có điều, tôi đã bị tổn thương quá nặng sau cú sốc ấy. Tôi nhớ lại những câu yêu thương của anh ngày nào: “Chỉ em là đẹp nhất trong mắt anh” . Sở Khanh, đểu giả, nước mắt tôi cứ thế tuôn ra khi những kỉ niệm ùa về. Tôi đoán chắc chắn ở bên cô ta, thế nào anh cũng sử dụng chiêu bài cũ rích như khi anh tán tỉnh, cưa cẩm tôi: “Em là một đóa hoa vô thường”.
Sau một tháng nằm bệt, khóc lóc, tôi mới đứng dậy và bước tiếp con đường của mình. Tự an ủi với lòng “còn nhiều người tốt, tội gì mà phải đau buồn vì một người không đáng để mình hi sinh” tôi đã vượt qua được nỗi đau về mối tình đầu.
Sau đó, tôi được chị đồng nghiệp giải thích cô bạn gái mới của anh là một nhân viên thực tập. – “I don’t care” – em không bận tâm nữa chị ạ!
Vài tháng sau đó, tôi gặp anh khi cả hai đi ngược chiều nhau trên đường. Hai ánh mắt lướt qua nhau như không hề quen biết. Đàn ông thật phũ phàng, bội bạc! Bất chợt, khóe mắt tôi cay cay!
Read more…