TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Truyện cười hay nhất: Tán gái

09:59 |

Đọc truyện cười hay nhất. sảng khoái nhất. Truyện cười con gái

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Một anh chàng trong lần đầu tiên đến nhà bạn gái chơi, nhờ bạn mình đi theo để phụ họa.
- Nếu tao nói gì thì mày phải nói lại là: ‘Bác ơi, anh ấy khiêm tốn đó’, cái sau mày sẽ nâng cao hơn cái tao nói. Xong việc, tao sẽ thưởng cho mày.
Vào nhà bạn gái, mẹ cô nàng hỏi:
- Cháu làm ở đâu?
- Dạ, cháu làm nhân viên của công ty xuất nhập khẩu ạ.
Người bạn đi theo vội vàng đế vào:
- Dạ, anh ấy khiêm tốn đó bác, anh ấy làm tổng giám đốc một công ty xuất nhập khẩu lớn lắm.
Cả chàng và bà mẹ đều đẹp lòng. Bà mẹ hỏi tiếp:
- Thế nhà cháu ở đâu?
- Dạ, cháu ở nhà chung cư.
Người bạn nhanh nhảu nói luôn:
- Dạ, anh ấy khiêm tốn đó bác, chứ thực ra có mấy cái nhà to đùng ở quận 1.
- Cháu tới đây bằng xe gì?
- Dạ thưa bác, taxi ạ.
Người bạn:
- Dạ, lại khiêm tốn đó bác ơi, anh ấy tới đây bằng xe BWM mới láng cóng, con là lái xe ạ.
Bỗng chàng bị ngứa mũi hắt xì hơi. Bà mẹ vội hỏi:
- Cháu bị sao vậy?
- Dạ, tại thời tiết thất thường, nên cháu bị cảm sơ.
Người bạn không quên nhiệm vụ của mình, liến thoắng phụ họa:
- Dạ, anh ấy khiêm tốn nữa rồi, chứ anh ấy bị ho lao và viêm gan siêu vi B cơ.

Truyện cười hay nhất: Phải cẩn thận

- Anh yêu em nhiều lắm, và vì muốn được sống bên em nên anh chẳng muốn lành bệnh tí nào.
- Anh đừng lo …- Cô y tá lắc đầu – Bệnh của anh không khỏi ngay được đâu. Anh phải biết là bác sĩ điều trị cho anh vừa viết thư tình cho em cách đây không lâu. Mà hôm qua lúc anh và em hôn nhau thì ông ấy đã bắt gặp!

Truyện cười hay nhất: Em cháu cù lần lắm!

Hai đứa trẻ bước vào cửa hàng tạp hoá. Một thằng 9 tuổi, thằng kia 4 tuổi. Đứa lớn với lấy một hộp băng vệ sinh và đem đến quầy tính tiền.
Cô bán hàng hỏi: “Ôi, cái này cháu mua cho mẹ hả?”
Cậu bé lắc đầu trả lời: “Không, cháu không mua cho mẹ.”
Cô bán hàng tươi cười: “Thế thì chắc cháu mua cho chị gái hả?”
Cậu bé lắc đầu nguầy nguậy: “Không cho chị nào cả.””
Cô bán hàng lúc này tò mò lắm: “Thế không mua cho mẹ, cho chị thì cháu mua cho ai?”
“Cháu mua cho thằng em 4 tuổi của cháu.”…
Ngạc nhiên, cô bán hàng hỏi lại: “Thằng nhỏ đó hả?”
Cậu bé gật đầu giải thích: “Phải ạ. …Trên ti-vi người ta nói nếu bạn xài mấy thứ này sẽ nhanh nhẹn hơn và phát biểu ý kiến nhiều hơn trong lớp, …mà em cháu thì nó cù lần lắm!”
Truyện cười hay nhất: Tán gái
Read more…

Truyện cười hay nhất: Khoảnh khắc tuyệt vời

09:57 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất. Mời các bạn đến với truyện cười tiếu lâm hài hước con nít: Khoảnh khắc tuyệt vời

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Chú bé chạy vào tiệm tạp hóa ở góc đường:
“Mau lên! Gấp lắm!”
“Có chuyện gì thế?” Ông chủ vội vàng hỏi.
“Bố cháu cắt nhánh cây bị cây móc vào thắt lưng đang lơ lửng trên cao.”
“Chà! Vậy cháu muốn tìm cái thang hở?”
“Không ạ! Cháu muốn mua cuộn phim. Lắp vào máy chụp hình cho cháu mau lên!”

Truyện cười hay nhất: Bơ vơ

Thấy một chú bé đứng khóc ở ngã ba đường, bà cụ tốt bụng dừng lại hỏi:
- Sao cháu khóc? Bị lạc đường à?
- Vâng ạ.
- Nhà cháu ở đâu?
- Cháu không biết, hôm nay nhà cháu dọn đến chỗ mới.
- Thế bố cháu tên là gì?
- Cháu cũng chưa rõ ạ, hôm nay mẹ cháu và ông ấy sẽ cưới nhau.

Truyện cười hay nhất: Phát hiện thằng phạm lỗi

Hai bà mẹ trò chuyện về những đứa con:
- Ba thằng con tôi luôn bao che, bênh vực nhau. Khi một đứa phạm lỗi, hai thằng kia không bao giờ hé môi.
- Thế làm sao chị phát hiện ra đứa hư để răn dạy?
- Ồ, tôi có cách chứ. Khi một đứa có lỗi, tôi cho cả ba đứa nhịn đói đi ngủ, sáng hôm sau tôi trị thằng bị bầm mặt.
Truyện cười hay nhất: Khoảnh khắc tuyệt vời
Read more…

Truyện cười hay nhất: Thông minh

09:47 |

Đọc truyện cười hay nhất, mới nhất. Truyện cười con nít: Thông minh

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Ông bố dạy con trai:
- Thông minh và giữ chữ tín là then chốt của thành công con ạ. Giả sử con đã trót hứa cái gì thì vì điều đó nếu có bị khuynh gia bại sản, con cũng phải thực hiện. Đó gọi là chữ tín.
- Vậy thì thông minh là gì hả bố?
- Đừng có hứa hẹn những lời như vậy.

Truyện cười hay nhất: Chị em

Hai cô gái đang ngồi xem tivi.
Cô em: “Chị ơi, nước sông trong tivi không chảy ra ngoài nhỉ?”
Chị: “Bé ngốc, đấy là truyền hình”
Em: “Em biết chứ! Nhưng nước trong truyền hình cũng là nước vậy?”
Chị: “Em không thấy kính ở màn hình đã ngăn nước rồi à, làm sao chảy ra được”.

Truyện cười hay nhất: Xã giao

Người chồng gọi điện thoại về bảo tối nay có xã giao không về nhà ăn cơm được. Đứa con trai hỏi: “Mẹ ơi, xã giao là gì?”
Bà mẹ giải thích: “Xã giao là những việc mình không muốn tham dự nhưng cứ phải đi”.
Đứa bé tỏ ra hiểu, ngày hôm sau lúc sắp đến trường, nó nói với mẹ: “Mẹ ơi, con không muốn xã giao đâu!”
o O o
- Tý này, nói bố nghe, hôm nay con được điểm mấy?
- Thưa bố, những người đàn ông chân chính thì không bao giờ thèm để ý đến những chuyện… vặt vãnh ấy!
Truyện cười hay nhất: Thông minh
Read more…

Truyện cười hay nhất: Chuyện của… bò

15:42 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất. Truyện cười: Chuyện của… bò tại: http://truyencuoihaynhat58.blogspot.com/

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Hai chú bò đực tình cờ gặp nhau trên đường. Chú bò Giôhan thì béo tròn. Còn chú bò Ali thì gầy trơ xương. Giôhan thương bạn liền hỏi:
- Ali, vì sao anh đến nông nỗi này? Chắc chủ bắt làm việc nhiều quá phải không?
Ali rơm rớm nước mắt:
- Đúng thế, Giôhan ạ. Lại còn cho ăn ít nữa chứ!
- Sao anh không bỏ sang ở với tôi? Ông chủ tôi tốt lắm!
- Mình cũng muốn. Nhưng lúc này chưa thể được!
- Anh còn vướng việc gì?
- Chuyện thế này, ông chủ tớ có một cô gái rất xinh đẹp nhưng lại rất ngu đần!
- Anh định ở lại để dạy cho cô ta thông minh lên sao?
- Không, ý định đó để sau. Anh biết không, ông chủ thường mắng cô con gái mình: “Mày ngu như bò ấy, tao sẽ gả mày cho con Ali kia!”.
- Hay đấy! Thế ông chủ đã gả chưa?
- Chưa! Nhưng tớ đang hi vọng!

Truyện cười hay nhất: Hợp vệ sinh

Một thực khách vào quán ăn nọ, gọi món xúp. Khi ông ta đang bê suất ăn của mình ra bàn thì bị rơi thìa. Ông ta bèn gọi anh bồi mang cho mình một chiếc thìa khác và rất ngạc nhiên khi thấy anh chàng rút từ trong túi áo ra một nắm thìa.
- Tại sao anh lại cất thìa trong túi áo? – Ông khách hỏi.
- Để tiết kiệm thời gian. – Anh bồi đáp.
Ông khách không thắc mắc gì nữa và cắm cúi ăn. Chừng 15 phút sau, anh bồi quay lại tính tiền, hỏi người khách có ngon miệng không và ông ta đáp mọi thứ thật tuyệt. Chợt nhận ra có một sợi dây thòi ra khỏi quần anh bồi, vị khách hỏi:
- Sao anh lại để sợi dây lủng lẳng ngoài khóa quần thế?
Anh bồi đáp:
- Để tiết kiệm thời gian. Làm như vậy, tôi sẽ không phải rửa tay sau khi đi vệ sinh.
- Thế anh làm thế nào để đẩy cửa buồng vệ sinh? – Ông khách thắc mắc.
Người phục vụ trả lời gọn lỏn:
- Tôi dùng thìa!

Truyện cười hay nhất: Làm nũng

Một bà mẹ đánh thức con trai:
- Con ơi, dậy đi, đã đến giờ tới trường rồi!
- Mẹ, con không muốn đến trường đâu! Mẹ hãy để con ngủ.
- Con đừng có làm nũng như trẻ con…
- Con không muốn đến trường! Con không muốn đến đấy nữa. Chúng nó quậy quá, chúng cứ làm phiền con hoài…
- Nào Roger, con biết rõ rằng con phải đến trường. Dù sao con cũng là thầy giáo mà!
Truyện cười hay nhất: Chuyện của… bò
Read more…

Truyện cười hay nhất: Lý do nào?

15:39 |

Truyện cười hay nhất: Lý do nào? Nơi chia sẻ những truyện tiếu lâm, truyện hài hước

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Hai người đàn ông nói chuyện với nhau:
- Ông có thích một người đàn bà ngu ngốc hay không?
- Dĩ nhiên là không!
- Thế ông có thích một người đàn bà hút thuốc, uống rượu không?
- Không!
- Thế còn những bà không biết nấu ăn?
- Không!
- Vậy còn mấy bà dữ như chằn lửa?
- Không nốt!
- Thế sao anh lại đi ve vãn vợ tôi?

Truyện cười hay nhất: Tình đom đóm

Hai con đom đóm gặp nhau. Một con có một vết bỏng trên đầu, bay vội vã.
- Đi đâu mà vội thế ?
- Tôi đi khám mắt.
- Ơ, nhưng anh bị bỏng ở đầu mà.
- Ờ! Đêm qua đi chơi khuya về thấy lập lòe tôi tưởng vợ tôi, tôi ôm chầm lấy toan hôn thì mới biết là cái tàn thuốc lá.

Truyện cười hay nhất: Con mèo quái quỷ

John rất ghét con mèo mà vợ anh ta nuôi. Một hôm anh quyệt định sẽ vất nó đi, John cho nó lên xe và lái đi cách nhà hơn 20 dãy phố để nó lại một công viên.
Khi anh về gần đến nhà thì con mèo cũng đang trên đường vào nhà anh.
Ngày hôm sau John quyết định lái xa hơn nữa qua 40 dãy phố và để con mèo lại nhưng cũng như lần trước khi anh lái xe vào gara thì lại trông thấy con mèo đang đủng đỉnh bước vào nhà. John tìm mọi cách đưa con mèo đi ngày càng xa hơn nhưng nó luôn luôn về nhà còn trước cả anh.
Cuối cùng John quyết định lái xe đến một nơi thật xa, quẹo phải rồi rẽ trái, qua cây cầu sau đó thì rẽ phải và rẽ phải tiếp cứ tiếp tục cho đến khi anh đến một nơi mà anh cho là khoảng cách an toàn và bỏ con mèo lại đó.
Nhiều giờ sau, John gọi điện cho cô vợ:
- Jen này, con mèo có đó không em?
- Nó ở nhà đây anh – Cô vợ trả lời – Tại sao anh hỏi vậy?
- Ôi trời, đưa ống nghe cho con mèo quái quỉ đó đi. Anh cần nó chỉ đường về nhà!!! – John tức tối la lên.
Truyện cười hay nhất: Lý do nào?
Read more…

Vợ ốm nghén

15:37 |

Chia tay ấy trong lúc nóng giận nhưng điều mà e mong nhận lại đc koh phải là sự im lặng, im lặng có nghĩa là đồng í đấy, e vẫn luôn mong a koh chấp nhận điều đó vì a biết e là đứa hay xốc nổi nhưng a đã koh nói j.

H đây tâm trạng hỗn lộn, a lại còn koh trả lời những tn của e đáp vào đó chỉ là sự im lặng rồi bất chợt e nhận lại những câu nói dươngf như koh phải danhf cho e mà là dành cho ng khác. Phải chăng đúng là a đã hết yêu e r? A đã yêu ng khác chăng? E buồn lắm a biết koh?
E biết mình là đứa rất rất trẻ con khi bên a, hay giận hờn, làm nũng để đc a nuông chiều và yêu thương, a thường mắng e là đứa trẻ con koh biết suy nghĩ lại còn hay khóc nhè nữa chứ, nhưng a à e đâu như vậy chứ cứ luôn tỏ ra cứng rắn ở trước mặt ng khác chứ thực ra e cũng yếu đuối như bao đứa con gái khác. E cũng suy nghĩ rất nhiều về tương lai của chúng mình đấy chứ chỉ là a koh biết mà thôi. E cũng biết a cũng hay như vậy nhưng cứ thích trêu e là a thích thế nọ thế kia làm e lo lắng. Nhưng những suy nghĩ ấy thật sự bây h koh cần nữa a nhỉ?
Đọc truyện: Vợ ốm nghén, tại: http://truyencuoihaynhat58.blogspot.com/

Hôm trước, khi thi xong e rất muốn gọi điện cho a để cho a biết e thi xong r và kết quả khá tốt nhưng e lại nhớ ra rằng m đã ctay nhau r. E đã nói vs a hđó e sẽ về quê nhưng mình đã ctay nhau r nên a cũng koh quan tâm luôn. Lúc đó e buồn lắm cứ nghĩ rằng hnay mình về nhất định a sẽ gọi điện làm lành trước nhưng e đã nhầm, e đã koh nhận được lời nào từ a, và chính e đã phải nt thông báo cho a biết nhưng đáp lại cũng chỉ là sự im lặng. Thực ra hđó e làm j đã về e vẫn ở lại một phần lớn vì muốn a sẽ tìm đến e làm lành vs e một phần là vì mấy đứa sắp xa nhau, nhưng e cũng koh đủ can đảm để gọi cho a trước khi về, koh biết sau khi nhận được lời nhắn đó của e a có nghĩ đến e koh? Chắc là có nhỉ nhưng vì giận e mà a đã koh trả lời.
Đêm hqua trước khi về e đã mơ rằng mình tay trong tay hạnh phúc vs a trong đám cưới của mình, lại còn vẫn nô đùa vs a nữa chứ, rồi còn cắn vào tai a như e vẫn cắn a vì cái tội quên koh mua nhẫn kết hôn :( ( thật là đáng ghét. Sáng sớm khi thức dậy e biết rằng giấc mơ đó sẽ koh bao giờ thành hiện thực, koh có nhẫn thì làm sao mà biết được mình là của nhau nhỉ, giấc mơ mãi sẽ chỉ là giấc mơ phải koh a?
Trong mấy ngày qua koh biết a có nhớ về e koh hay đang vui vẻ bên ng mới? Chắc a sẽ quên e nhanh thôi nhỉ, nhưng e thì thấy rằng thời gian 1 ngày koh có a thật lâu nhất là khi đêm xuống e chỉ mong sao trời thật nhanh sáng để quên a thật nhanh.
Và giờ đây khi màn đêm đã buông xuống e ngồi viết lại những dòng này là lúc e đối diện vs chính bản thân mình, đối diện vs nỗi cô đơn và buồn tẻ khi koh còn có a bên cạnh. E biết rằng m sẽ koh thể nào hoà nhập vs bất kì ai khác, có lẽ con tim e sẽ khép lại cánh cửa của nó, sẽ rất khó để có thể tiếp nhận một ty mới. Cứ tưởng rằng sẽ sớm quên được a nhưng điều đó thật khó, nhưng koh sao e sẽ cố quên a thật nhanh để trả a về cs của a như lúc e chưa tới. Trong thời gian qua, vì e chắc a cũng đã buồn nhiều lắm, cho e xl nhé tình yêu của e, xin lần cuối đc gọi a như vậy, ngàn lần xl a vì đã bước vào cs của a, nếu e koh xuất hiện chắc a đã vui hơn nhiều r, h đây e sẽ bước ra cs của a để nó được trở lại đúng vị trí ban đầu của nó- khi mà e chưa đến. Cứ yên tâm nhé, e sẽ koh buồn nữa đâu, buông tay e là lựa chọn đúng đấy a ạ, chúc a mãi luôn hạnh phúc!
Tạm biệt! ^*^
Chiều nay cũng như bao chiều, tan giờ làm là phi ngay về nhà. Dù trời lạnh nhưng mình vẫn phóng xe rất nhanh bởi mình biếtvợ yêu đang chờ mình bên cạnh mâm cơm nóng hổi với món cà muối sổi, món dừa kho trứng chim cút đang bốc khói nghi ngút, cả món canh dưa nấu nhạt tỏa hươngngào ngạt. Ôi, nghĩ đến đó thôi đã thấy ấmáp rồi, chợt thấy cái lạnh của mùa đông chẳng còn đáng sợ nữa.
Mở cửa vào nhà, thấy vợ đang ngồi máy tính chơi pikachu.
- Em yêu, sao chưa dọn cơm mà vẫn còn ngồi bắn điện tử? Dọn cơm ăn đi, anh đói quá.
- Em nghén rồi.
- Thế là dư lào?
- Thì định nấu nhưng ngửi mùi dầu ăn buồn nôn quá nên lại thôi.
- Thế tức là vẫn chưa nấu cơm à?
- Vâng
- Ừ, vậy để đó anh nấu cho, em đi cắm nồi cơm đi.
………Ọe, ọe, Ọe
- Sao thế em?
- Anh ơi mùi gạo ghê quá, em buồn nôn, không cắm được.
- Ừ, vậy để đó tí anh cắm cho, em đi rửa cái đống bát dành dụm được từ đầu tuần đến giờ đi.
- Anh ơi, mùi sunlight cũng sợ quá, emkhông rửa được.
- Ok, để đó tí anh rửa cho, em tranh thủ giặt cho anh cái quần ngố để cuối tuần sau anh diện về quê dự đám ma.
- Anh ơi, mùi ô-mô, mùi ô-mô thật đáng sợ, em không giặt được.
- Thế thì quét qua cái nhà đi để tí ăn cơm nào.
- Anh ơi, cái chổi, cái chổi, mùi của nó khủng khiếp quá.
- Thôi được, vậy em lên giường đắp chăn nằm nghỉ đi cho đỡ mệt. Tí anh dọn dẹp nấu nướng xong sẽ gọi em dậy ăn. Ok.
- Dạ vâng.
Nửa đêm đang ngủ ngon thì vợ chọc chọc vào mông gọi dậy:
- Anh ơi, em thèm….
- Ừ, anh biết rồi, anh cũng đang thèm đây. Nhưng bác sĩ bảo phải kiêng 3 tháng đầu. Em cố gắng lên, 3 tháng nhanh thôi mà!
- Không, không phải thèm cái đó, thèm cái khác cơ!
- Là cái gì?
- Đùi gà luộc chấm bột canh ớt lá chanh.
- Sao lại thèm vào giờ này? Anh kiếm đâu ra?
- Thì nghén nó thế, ai mà biết được.
- Thôi, cố ngủ đi, sáng mai anh mua cả đàn gà về luộc cho em ăn.
- Không, bây giờ cơ, nếu không được ăn thì em không ngủ được, em mà không ngủ được thì anh cũng không ngủ được đâu.
Thế là lại lồm cồm bò dậy, khoác áo đi bộ ra đầu ngõ, vừa đi vừa cầu mong cho có cái quán phở gà nào nó còn mởcửa. Kia rồi, may quá, còn một quán vẫn sáng đèn.
- Có đùi gà luộc không anh?
- À, hết rồi em ạ, anh chuẩn bị dọn về nghỉ đây.
- Thế không còn cái gì khác để ăn à?
- Chỉ còn phao câu thôi.
- Vâng, vậy cho em 10 cái phao câu. Có còn hơn không anh ạ.
Kể từ lần đó, cứ đang nửa đêm ngủ ngon mà vợ chọc chọc gọi dậy là lại giật mình thon thót. Lúc thì thèm gà tần, khi thì dồi chó, hôm thì lòng lợn, bữa lại tiết canh. Hồi mới cưới đang ngủ mà vợ chọc dậy thì thích lắm, cơ mà giờ thì chả thích nữa.
Còn nhớ có một hôm, hơn 2h đêm, đang ngủ, vợ vùng dậy đòi ăn bún đậumắm tôm. 2h đêm thì còn ai bán cái đó nữa. Đành liềumặt gõ cửa mấy nhà hàng xóm hỏi xin. Maymà có một nhà nó ăn cà pháo với mắm tômtừ hôm trước vẫn còn thừa một ít, nhưngchỉ có mắm tôm không thôi, không có bún, không có đậu. Thôi cũng đành vậy, có còn hơn không.
Thế là mang về đổ ra bát, cho thêm tí nước mắm, mì chính vào cho thơm rồi lấy cái thìa đưa cho vợ tự xúc ăn. Mình mệt quá lăn quay ra giường ngủ còn vợ thì vừa xúc, vừa húp sột soạt vừa khen mắm ngon quá.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Một chiều haivợ chồng đang đèo nhau đi chợ mua rau, tựnhiên vợ giật giật áo mình rồi kêu lên:
- Anh ơi, hình như, em lại thèm rồi.
- Sao? Thèm cái gì? Giờ là ban ngày, em thèm gì anh chiều hết.
- Anh quay xe lại đi, em chỉ cho. Em vừa nhìn thấy xong.
Mình ngoan ngoãn quay xe lại, đi theo hướng vợ chỉ. Vợ bảo mình dừng xe ở một shop thời trang rồi nhanh như cắtlao xuốngchỉ vào cái váy con mụ ma-nơ-canh đang mặc rồi thỏ thẻ:
- Đây, em thèm cái váy này.
Ôi thôi! đang bảo dành dụm tiền đầu tư đôigiầy da mới để đợt tới đi viếng đám ma cho oách, giờ quất quả váy này thì chắc lại phải mang đôi giày cũ đi khâu mà đi tạm vậy. Chả còn cách nào khác.
Từ hôm có cái váy, vợ dịu dàng hơn hẳn. Trước chồng xem bóng đá là lườm nguýt, rồi giành giựt điều khiển,tranh kênh đòi xem phim hàn quốc. Giờ lại ngồi xem bóng đá cùng chồng. Mà không chỉ xem không đâu, còn thường xuyên đưa ra bình luận và nhận xét rất chính xác và sắc bén nữa. Chỉ có điều những bình luận của vợ mình thường không liên quan lắm đến chuyên môn hay kỹ chiến thuật mà chủ yếu chỉ là:”Ôi! anh kia body chuẩn thế!”, “Eo! anh kia đùi to thế”!…
Đặc biệt là vợ mình rất hâm mộ anh Ronaldo. Lý do thì chỉ có một lí do duy nhất đó là anh ấy đẹp trai và trông rất lạnh lùng.Cứ mỗi khi anh Ronaldo có bóng là vợ mìnhlại gào lên: Ronaldo! Ronaldo!
Nhiều lúc mình phát bực mình và phảiquay sang quát vợ:
- Em hâm mộ thằng đấy vừa vừa thôi nhé. Đừng có thái quá để đến lúc nghén nó là anh không có tiền mua nó về cho em đâu đấy. Không phải cứ ốm nghén là thích cái gì cũng chiều được đâu, nhá!!!
Read more…

Blog Radio 112: Chuyện kể đầu năm

10:58 |

Các bạn đang nghe Blog Radio 112: Chuyện kể đầu năm .Tại website: http://truyencuoihaynhat58.blogspot.com/  Blog radio online mới nhất,hay nhất.

Bạn thân mến! Thật khó để lựa chọn một chủ đề thích hợp cho ngày đầu năm đặc biệt này. Ý tưởng thực hiện chương trình đến khi chúng tôi xem một bộ phim trong đó một cô gái đến một hiệu sách và tìm mua một cuốn truyện cổ tích. Những tưởng truyện cổ tích chỉ dành cho trẻ nhỏ nhưng rồi cô gái ấy mang câu truyện về đọc và khám phá ra thật nhiều ý nghĩa mà trong nhịp sống hối hả cô đã từng quên mất!
Vâng thưa các bạn, đôi khi đứng trước quầy sách của thiếu nhi, nhìn lại những câu chuyện cổ tích, ngụ ngôn ta lại giật mình và tìm thấy một ý nghĩa của cuộc sống mà ta để rơi đâu đó lâu lắm rồi! Hôm nay Blog Radio sẽ vào vai Người kể chuyện để gửi tới các bạn hai mẩu chuyện gửi từ Blog Người Kể Chuyện! Mời các bạn cùng lắng nghe.

ảnh minh họa
Lời tác giả: “Mình rất mong được gửi tới mọi người hai câu chuyện nhỏ trong một tối thứ 7 ấm áp. Chúc mọi người luôn thấy ấm áp và hạnh phúc trong năm mới…”
Bài học nhỏ từ câu chuyện của mẹ con nhím
Ở một khu rừng nọ có hai mẹ con nhím sống với nhau dưới gốc một cây cổ thụ. Nhím con còn bé lắm nên thấy gì nó cũng tò mò hỏi mẹ, nó hỏi mẹ tại sao lá cây mầu xanh, tại sao trời lại mưa tại sao có mây bay gió thổi… Nhím mẹ âu yếm nhìn con trả lời :
- Vì chúng được sinh ra như thế, khi nào lớn lên con sẽ biết
- Mẹ ơi thế tại sao trên mình mẹ lại có nhiều lông sắc nhọn như thế
Nhím mẹ lại âu yếm xoa đầu con trả lời: “Khi nào lớn lên con sẽ biết” Nhím con chỉ biết mang những câu hỏi vào giấc ngủ với ý nghĩ sáng mai nó sẽ lớn hơn, cho tới một ngày kia nó sẽ thành người lớn và có câu trả lời cho tất cả Thời gian trôi qua, cái ngày mà nó chờ đợi cũng đã đến, đó là ngày đầu tiên nhím mẹ đồng ý cho nó rời khỏi tổ để tự tìm kiếm thức ăn. Nó vui mừng và hồi hộp bò ra khỏi tổ. Quãng đường của nó cứ xa dần xa dần, nhưng lần nào quay lại nó cũng thấy nhím mẹ đang ở phía sau – cặm cụi và lo lắng. Điều đó khiến nó không vui vì nó nghĩ nó lớn rồi nó muốn một mình tìm hiểu thế giới này. Đôi mắt nhím mẹ luôn dỗi theo khiến nó cảm thấy như mẹ nó vẫn coi nó là trẻ con… – Mẹ về đi con muốn đi một mình ! Nó́ giận dỗi xù những cái lông sắc nhọn nói với mẹ – Mẹ muốn còn được bên con, giúp con những gì có thể, con cứ đi cứ làm những gì mình thích nhé chỉ cần con đừng nhìn lại phía sau là được mà – Không! Nhím con lại giận dữ xù những cái lông sắc nhọn – Con muốn đi một mình mẹ về đi Nhím mẹ buồn rầu lặng lẽ quay lưng chậm chạp và khó nhọc bước đi.
Ảnh minh hoạ: Bạn đọc (st)
Còn lại một mình nhím con tiếp tục hành trình đến với cuộc sống tươi đẹp, rồi nó gặp và có những người bạn mới. Nào là cáo nào là sóc là hươu… dần dần nó chẳng còn nhớ tới mẹ nữa, cuộc sống của nó giờ tràn ngập niềm vui bên những người bạn mất rồi… Cho tới một ngày kia trong lúc vui chơi nó vô tình bị một cái gai sắc nhọn đâm vào chân. Đau đớn vô cùng nhưng nó chẳng thể nào tự lấy cái gai ra được.
- Tớ đau quá các bạn ai lấy nó ra giúp tớ với !
Cáo lại gần nhím định dùng răng cắn cái gai ra
- Ối! Đau quá tớ không thể lại gần bạn hơn đc vì những cái gai trên người bạn
Sóc cũng sốt sắng định dùng đôi tay khéo léo của nó lấy cái gai nhưng rồi cũng đành chịu không thể lại gần nhím vì những cái lông của nó. Hươu dùng đôi sừng của nó cố gắng gạt cái gai ra nhưng chỉ làm nhím đau hơn.
Nhím con đau đớn khóc lóc trong sự buồn rầu và bất lực của lũ bạn thì bất chợt nhím mẹ xuất hiện. Nhím mẹ hoảng hốt chạy tới và chẳng để ý tới những cái lông của nhím con, nó gắng sức lôi cái gai đang làm đau con nó.
Lâu lắm rồi từ ngày chia tay, lúc này nhím con mới gặp lại mẹ, cũng lâu lắm rồi nó mới thấy mẹ nó ở gần nó thế. Nó chợt giật mình nhận ra trên lưng mẹ nó có không ít những cái lông nhỏ – những cái lông nó bắn ra mỗi khi giận dỗi, có rất nhiều cái lớn hơn có lẽ là của anh chị nó, và cả bây giờ khi nó đã trưởng thành, những cái lông sắc nhọn trên người nó lại vẫn cắm thêm lên lưng và làm đau mẹ nó – khi mẹ nó đang cố lấy cái gai ra.
Bất chợt trong đầu nó hiện lên hình ảnh ngày thơ bé nó hỏi mẹ tại sao trên người mẹ nhiều lông nhọn như thế. Bây giờ nó đã biết những cái lông nhọn đó là của những anh chị nó, của nó và dẫu vô tình chúng vẫn luôn làm đau mẹ nó, nhưng không vì vậy mà mẹ nó rời xa, ngay khi nó đau và chẳng có ai giúp được như lúc này đây mẹ nó liền xuất hiện. Nó đã biết mẹ nó vẫn luôn lặng lẽ ở bên nó trong suốt những tháng ngày qua, âm thầm và khó nhọc bước theo nó trên mọi nẻo đường… chợt nó như chẳng còn thấy đau nữa. Một cảm giác êm ái như trong vòng tay mẹ, như những ngày thơ bé được mẹ ôm vào lòng, xoa đầu và kể những câu chuyện ngoài cái gốc cây kia..
Ảnh minh họa: Aliveruka
Bài học nhỏ từ câu chuyện của Hòn sỏi vỡ
Đỉnh núi cao nơi mây mù ngự trị là nơi những con sông con suối khơi nguồn mang theo dòng nước mát lành và câu chuyện về những cuộc phưu lưu thú vị… Những hòn đá tách ra từ Núi Mẹ rơi vào dòng nước để bắt đầu hành trình đầy thử thách. Ở nơi bắt đầu, những hòn đá to nhỏ tranh nhau chen chúc, háo hức để được bắt đầu cuộc hành trình. Theo dòng nước chúng bắt đầu lăn đi…lúc đầu thật chậm rãi và nhẹ nhàng.
Khi dòng nước ngày một lớn và chảy siết những hòn đá lao đi một nhanh hơn, chúng va vào nhau, làm đau nhau, cản bước nhau, không ít hòn đá vì không chịu nổi mà đã sớm từ bỏ hành trình, lách mình sang hai bờ và chấp nhận một cuộc sống vô vị mặc cho những rong rêu bám vào.
Số còn lại vẫn tiếp tục cuộc hành trình, chúng lại tiếp tục lao đi, làm đau nhau… Có những khi chúng phải vượt qua những ngọn thác cao vút – nơi chúng chẳng thể tự ḷàm chủ được bản thân chỉ biết rơi xuống theo con nước dữ dằn. Qua mỗi lần như thế không ít hòn đá lại chán nản từ bỏ hành trình, nằm lại đó trơ trơ mặc kệ những con nước ngày ngày đâm xuống. Có những hòn đá vô tình bị nước bắn tung lên bờ đành ngậm ngùi nằm lại đó làm bạn với cỏ cây… Thời gian cứ trôi đi, cuộc hành trình cuối cùng cũng kết thúc – khi những con suối con sông chảy tới đồng bằng. Những hòn đá mệt mỏi nhưng cũng rất vui mừng khi nhận ra chúng chẳng còn phải chịu những nỗi đau ngày ngày gây ra cho nhau, chẳng còn phải chịu bị dòng nước cuốn đi và vứt tung mỗi khi nó muốn. Nhưng nỗi vui mừng cũng chẳng được bao lâu khi chúng nhận ra giờ đây chúng trông chẳng khác gì nhau: tất cả đều tròn trịa và nhẵn nhụi. Kết cục cho những ước ao những hi vọng của bọn chúng cuối cùng chỉ là trở thành những hòn sỏi ai cũng có thể dẵm lên và đá văng đi…
Ảnh minh hoa: dottydotco
Sau một hồi lăn lông lốc bởi cú đá của đứa trẻ, hòn sỏi xanh lăn tọt vào bụi cỏ. Nó ngán ngẩm nhớ lại cuộc đời mình rồi buồn rầu nằm lặng im ở đó. Trời mùa đông lạnh căm nhưng nó cũng chẳng buồn bận tâm, nó chán những con đường phải lăn dưới gót giầy của bao nhiêu con người kia, dù sao ở đây nó được yên thân, nó chợt thấy vui vui với ý nghĩ được kết thúc cuộc đời nhàm chán và vô vọng của mình ở bụi cỏ này. Cỏ dầy lắm có lẽ sẽ chẳng ai tìm thấy nó, nghĩ vậy nó bèn lăn ra ngủ mặc kệ người vẫn run lên vì lạnh
Cạch… cạch… cạch…
Sỏi xanh bỗng giật mình tỉnh dậy, nó thấy đầu đau buốt còn người thì nóng bừng
- Cái gì thế?!
- Cậu tỉnh rồi đấy à?
Đáp lại lời nó là câu hỏi của một hòn sỏi trắng có vẻ mặt thật thờ ơ
- Thằng bé tìm thấy cậu trong bụi cỏ sau khi quăng tớ vào đó, giờ nó đang chơi trò đánh lửa, nó đập cậu vào tớ mong có thể đốt cháy được lũ cỏ khô kia kìa
- Vậy à, thế mà tớ cứ tưởng được yên thân trong đó rồi chứ. Mà cũng tốt, dù sao như thế này cậu và tớ cũng thấy ấm hơn, còn tốt chán so với những lần bị lăn long lóc cậu nhỉ, mà cậu bị vỡ một miếng to rồi kìa, có đau không?
- Rồi thì nó cũng lại vứt tớ và cậu ở đâu đó sau khi nhóm được đống lửa thôi. Cậu cũng vỡ một miếng rồi đấy. Đau một chút cũng có sao đâu, chẳng phải như thế mình có thể nằm lại được nhờ những miếng vỡ này sao, ít ra thì nhờ có nó mình cũng không bị lăn xa nữa đâu cậu ạ… Ôi… tớ nhớ ngày xưa quá… cái hồi mình là những hòn đá sắc cạnh bên Núi Mẹ cậu còn nhớ không…
Ảnh minh hoạ: Raiyun
- Có bao giờ em ném một hòn sỏi vỡ chưa?
- Em chưa
- Nó lăn chậm hơn hòn sỏi tròn và lúc nào cũng nằm lên mặt đất nhờ mảnh bị vỡ
- Ừ, điều đó thì đúng rồi còn gì
- Đôi khi anh nghĩ mình cũng như những hòn sỏi thôi và thật may nếu bàn tay của thằng bé số phận đưa mình gặp nhau, dù là gặp để rồi lại xa nhưng lúc đó chẳng phải mình đã làm ấm cho nhau, và biết đâu đấy mỗi đứa sẽ có một mảnh vỡ – đủ để giúp mình đứng lại vững vàng hơn trên mặt đất này…
Blog Radio 112: Chuyện kể đầu năm, tại: truyen cuoi hay nhat
Read more…

Blog Radio111: Xin được nắm chặt đôi tay lạnh giá của mẹ

10:55 |

Các bạn đang nghe Blog Radio111: Xin được nắm chặt đôi tay lạnh giá của mẹ.Tại website: http://truyencuoihaynhat58.blogspot.com/. Blog radio online mới nhất,hay nhất.

Blog Radio 111 là món quà giáng sinh muộn dành tặng các thính giả của chương trình, đặc biệt là những người đang xa nhà, đang xa người mẹ yêu dấu!
Blog Radio 111được chuyển thể từ email “Xin tặng mẹ một bàn tay ấm đêm giáng sinh” của bạn đọc Phong Linh – thuy2011. Trong thư gửi tới Blog Radio, tác giả bài viết để lại dòng tái bút: “Vì vô tình mà lãng quên…” – Đây cũng chính là thông điệp Blog Radio 2009 gửi tới những người bạn gắn bó với chương trình nhưng xin các bạn đừng quên Trong cuộc sống, vì đôi khi vô tình mà lãng quên nhưngãng quên để nhớ và sẽ cùng nhau làm ấm đầy những yêu thương!

Blog Radio - Giáng sinh, trời đất bàng bạc một màn sương mùa đông đậm đặc, lạnh giá.
Giáng sinh, bao nhiêu người như con ước trời sẽ thật lạnh, thật lạnh…, chỉ vì như thế sẽ kéo con người lại gần nhau hơn.
Giáng sinh, con hòa tan nỗi niềm bất tận của mình bên cạnh bạn bè. Và háo hức mua cho những người bạn mà con yêu quý những món quà thật ngộ nghĩnh và ấm áp. Nào khăn, tất, mũ len, găng tay… với những lời chúc thật ngọt ngào… nhưng chưa năm nào con nghĩ sẽ về với mẹ trong những ngày ấy. Trong tâm thức của mình, con nghĩ rằng mẹ sẽ hoàn toàn không bao giờ quan tâm đến nó. Mẹ quá bận rộn với những công việc hàng ngày của mình. Mẹ cũng không thể nào hiểu được ý nghĩa của ngày lễ giáng sinh. Con đã vô tình gạt mẹ ra khỏi thế giới ấy, thế giới mà con đã coi là của riêng những người trẻ như con.
Đã ba mùa giáng sinh đi qua từ ngày con rời xa mẹ…
Con vẫn vô tư đón những mùa giáng sinh của riêng mình trong những nỗi hân hoan và tình cảm của mình. Chưa bao giờ có mẹ ở nơi ấy.
Những ngày giáng sinh đang tới thật gần. Người người nhộn nhịp với những món quà, những lời chúc, những yêu thương đang được trao đi trong những lạnh giá của những ngày cuối tháng mười hai. Con mải mê với việc chuẩn bị quà cho bạn bè mà quên mất rằng đã lâu lắm con không gọi điện về nhà.
Buổi chiều đang lang thang trên phố cổ, em gọi điện cho con
- Lâu rồi chị không về nhà?
- Chị học cũng hơi bận. Sắp tới chắc chị sẽ cố sắp xếp công việc rồi về nhóc ạ!
- Ừ. Nhưng nều mấy hôm nữa, tới giáng sinh, chị mà rảnh thì về đi. Mẹ mong lắm. Dạo này lạnh…
- …
- Mẹ nhắc chị luôn đấy!
Giáng sinh, người ta dành trọn ngày này cho những yêu thương được trao gởi đi. Tại sao lại mong giáng sinh thật lạnh? – Có phải là để có cơ hội ủ ẩm cho nhau bằng chính những trái tim yêu thương ấm nóng?… Biết bao những suy nghĩ lan man cứ lan chảy mãi trong tâm trí con trong buổi chiều mùa đông đầy gió ấy. Chợt nhìn thấy những bông hoa cúc cứ vàng mãi trên những xe hoa của những người bán rong. Màu vàng của ấm nóng. Trong con chợt hiện về cả một miền kí ức xa xôi…
                                                                                                                                    Ảnh minh họa: Chip

Đã rất lâu rồi, mẹ thường trồng những cây hoa cúc nhỏ ly ty trong bồn hoa trước cửa nhà. Nhớ cái màu vàng ủ nhỏ nhắn ấy. Nhớ đến se sắt mùi ngai ngái của đống lá khô cuối góc vườn mẹ thường đốt trong mỗi mùa đông… Nhớ cảm giác lạnh cóng vào mỗi sớm mai khi ngâm tay trong nước làm những bó rau thật tươi cho mẹ đi chợ. Nhớ đôi tay mẹ bé nhỏ, lạnh buốt trong những sọt hàng nặng trĩu. Nhớ cảm giác, của rất lâu rồi, đôi tay bé nhỏ của con vội vã rụt lại khi nắm đôi bàn tay mùa đông lạnh buốt của mẹ…
Một miền nhớ xa xôi bỗng ào ào đổ về như một dòng thác mạnh mẽ không thể nào cưỡng nổi. Những ngày giáng sinh, mẹ không mua cho con một chiếc khăn mới. Mẹ không biết nói “Merry christmas”. Mẹ không viết cho con những tấm thiệp thật đẹp. Không tặng con một bản nhạc Noel dễ thương…., nhưng trong suốt những ngày không phải giáng sinh, mẹ đã luôn tặng cho con cả cuộc đời mẹ. Đôi bàn tay vào mỗi ngày mùa đông cứ buốt giá thêm mãi, vậy mà con đang quên rằng chưa bao giờ con nắm lấy đôi bàn tay ấy thật lâu.
Vâng, con sẽ về. Về bên mẹ. Để được yêu thương thật trọn vẹn và để tìm lại tất cả những món quà mà con đã đánh rơi trong suốt quãng thời gian sống ít ỏi của mình. Mỗi ngày với mẹ vẫn là một ngày giáng sinh đó thôi, phải không mẹ ngàn ngàn yêu quý của con? Vậy mà con đã vô tình quên đi những món quà vô giá mà mẹ dành cho con. Giáng sinh, con quan tâm tới tất cả những người xung quanh mình. Vậy mà con lại vô tình quên đi diều kì diệu nhất của chính tâm hồn mình. Mẹ! Có phải chăng vì nghĩ đã là của mình như một lẽ tự nhiên mà người ta thường để quên hoặc đánh rơi nó khi nào không biết, để rồi khi không còn nữa lại cố mải miết đi tìm kiếm. Con người lạ thật phải không mẹ. Cảm ơn vì đã cho con một món quà thật ý nghĩa trong mùa giáng sinh này. Con tìm được mẹ rồi, và khi ấy cũng là lúc con tìm được con thật thà nhất mẹ ạ.
Giáng sinh rồi đấy, con xách balo về nhà, và đem theo một trái tim thật ấm. Con xin được nắm chặt đôi tay lạnh giá của mẹ bằng bàn tay ấm áp yêu thương từ trái tim mình. Quà tặng không chỉ riêng ngày giáng sinh mà cho cả cuộc đời này, mãi mãi về sau thưa mẹ…

Blog Radio111: Xin được nắm chặt đôi tay lạnh giá của mẹ, tại: truyen cuoi hay nhat
Read more…