TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Vợ trẻ dễ ghét

14:33 |

Tôi vẫn thích ngồi nghe em đệm một vài bản nhạc mỗi khi, nhưng dường như càng lúc em càng chẳng mang lại điều gì mới mẻ.

***
Bằng cách nào đó, từ cơn mưa của buổi tối cuối cùng tháng 5 mà tôi và em trở nên thân mật hơn, giống như hai người bạn đã quen nhau từ xa xưa. Tôi có thể kể cho em nghe về những trải nghiệm, còn em hào hứng nghe câu chuyện của tôi, có lúc run run lên như con mèo gặp rét, khi thì cười khì khì đến ngộ…Tóm lại là nhìn em tôi có nhiều trạng thái khác nhau, giống như là em_ một người sống rất thật với cảm xúc của mình. Riêng em thì nói trên mặt tôi có khắc chữ a cờ ác. Biết vậy.
Và bằng cách nào đó mà em và tôi cứ có những cuộc gặp gỡ sau này. Khi thì đi ăn sáng vào ngày chủ nhật sau buổi trực của em. Khi thì đi uống café vào một tối nào đó trong tuần. Khi thì đi hát hò. Khi thì chạy xe honda ra phố để hít hít ít bụi cho nó bổ phổi (tất nhiên là nói đùa rồi). Khi thì vắt vẻo trên ghế salon nhắn tin cho nhau, chọc nhau đôi ba điều, như kiểu ai cũng có cái tôi của mình vậy, rồi vội vã quên mau.
Em kém hơn tôi cả gần chục tuổi nên tôi không thể chối cãi khi em buộc tội tôi rằng: “Khi mà em còn đang bú bình thì anh đã lon ton đi thả diều, đá bóng. Khi mà em mới học tiểu học thì dễ có khi anh đã biết yêu. Khi mà em bắt đầu ham chơi thì anh lại bắt đầu với công việc. Khi mà…” Cái khi mà nào của em cũng đúng hết. Nên tôi ngoài cười khì thì chẳng thể làm được gì. Những lúc ấy không biết nên chọn ghét em, hay là cười vào cái suy nghĩ trẻ con ấy của em.
Rồi cứ như là một giấc mơ vậy, tôi bắt đầu thích em đến nỗi không hề nhận ra giữa tôi và em có quá nhiều sự khác biệt. Em ưa nấu nướng một cách cầu kì, đơn giản nhưng phải ngon, sạch , đẹp. Còn tôi nấu gì cũng ăn. Em thích nghe nhạc rap, nhạc remix, nhạc ngoại…Còn tôi thì thích nghe nhạc của một thời. Em thích làm việc có nguyên tắc, còn tôi thì linh động, luôn là vậy. Em thích cái này…Còn tôi thích cái kia…Cứ thế cho đến ngày em bên tôi như một giấc mơ.
***
Tính chất công việc của tôi, thường xuyên phải đi công tác trong tuần. Điều này chính em cũng biết. Và em luôn tỏ ra rất tuyệt khi chuẩn bị cho tôi thật kĩ những bộ quần áo, em nói thích tôi ăn mặc chỉnh mỉnh. Em không hề kiểm soát tôi, trong suốt thời gian đi vắng, thi thoảng là những mẩu tin nhắn ngắn ngủi:
- Giữ sức khỏe nhé anh!
- Mau về nhé!
Dù sao thì ngay từ đầu tôi cũng đã nói rằng, tôi thực sự không thích những gì lặp lại một cách nhàm chán kiểu như anh đang ăn cơm, anh đang ở văn phòng, anh đang chuẩn bị ngủ trưa, anh đang đi với khách hàng…nên chắc em tôn trọng cái suy nghĩ của tôi. Rồi đôi khi tôi nhận ra, không biết có phải em không có chính kiến của bản thân? Đôi khi tôi lại muốn em nổi loạn lên một chút, kiểm soát tôi một chút.
Tôi vẫn thích ngồi nghe em đệm một vài bản nhạc mỗi khi, nhưng dường như càng lúc em càng chẳng mang lại điều gì mới mẻ.
Có phải cuộc sống của tôi quá êm đềm nên tôi lại muốn có chút sóng gió. Còn em có vẻ như đã trải qua một số trầm luân trong cuộc đời, hoặc là không, nhưng em lại ưa chuộng một cuộc sống yên bình.
Thi thoảng trong những chuyến công tác tôi có gọi điện về hỏi em nếu trời mưa, tôi muốn chắc chắn rằng em vẫn ngủ ngon nếu không có tôi ở cạnh.
Tôi sợ rằng em khó hiểu hơn cái vẻ bề ngoài luôn vui cười của em. Tôi e ngại khi không biết rằng em có hài lòng với một cuộc sống mà tôi đem tới.
binh-yen-khong
Bữa ấy tôi trở về nhà bất ngờ với món quà Nha Trang, hi vọng được thấy nụ cười với chiếc mũi nhăn lên của em. Nhưng em thậm còn không biết tôi đã nhón chân nhẹ nhàng tới sau lưng em tự lúc nào. Em say sưa xem chương trình thế giới động vật. Một kênh truyền hình mà lâu lắm rồi tôi không thấy em xem, có lẽ là từ khi bắt đầu quen tôi. Tôi chỉ biết về cái sở thích đó của em qua câu chuyện của những buổi gặp gỡ đầu tiên.
Tôi bắt đầu giận bản thân mình vì có phải tôi đã già đến độ em phải bỏ cả cái sở thích của mình để làm tôi vui. Nhưng có lẽ em cũng xem nó ở đâu đó như là cơ quan hay những khi tôi vắng nhà. Nhưng khi tôi tặng em một nụ hôn trên trán thì em chỉ ngước nhìn tôi, choàng tay ôm cổ tôi và hôn trả lại một nụ hôn vội vã vào má. Em nói tôi đi tắm và nhẹ nhàng đẩy tay tôi ra. Gần như em không hề đếm xỉa tới món quà trên tay của tôi. Trong khi qua sự phản chiếu của lớp kính dày tôi biết em đang háo hức với những con côn trùng bé xíu.
Nén sự hụt hẫng xuống tận đáy lòng. Tôi đi tắm và lên giường cùng chiếc remote. Tôi bấm một kênh khác. Em phản ứng bằng cách rúc ngay vào nách tôi và vờ ngáy khò khò. Thật là muốn điên lên với cách trêu người của em. Tôi đẩy em ra. Mở tủ và thay đồ:
- Anh ra ngoài có việc.
Em chỉ khẽ kéo chiếc chăn cho hở một bên mắt và một phần khuôn miệng.
- Về sớm nhé anh…
Tiếng nói nhỏ nhỏ đến độ tôi chẳng cần biết em có nói hết từ anh hay không?
Mới đi công tác về thì có gì để phải ra ngoài, vả lại tôi có thể giải quyết qua điện thoại, mail…
Tôi chạy loanh quanh và tới quán StarBucks Coffee trong vô thức. Lên lầu 1 ngồi và ngắm nhìn nơi ánh đèn vàng đang chiếu sáng. Không phải là những hạt mưa xéo xéo dưới bóng đèn như ngày ấy, nên dường như tâm trạng cũng đâu còn là của ngày ấy.
Em dường như khác xưa rất nhiều. Em chẳng phải thích được đi chơi, ngắm thiên nhiên? Thích cái nhộn nhịp nơi vòng xoay Thánh Gióng?
Em nói rằng em rất vui khi thấy những nụ cười của mọi người. Em bật cười khi thấy người con trai phía đối diện bối rối cầm tay người con gái. Em sợ hãi khi thấy vệt sáng nhảy nhót trên nền trời …Và nhiều thứ nữa. Tôi bắt đầu thấy sự chênh lệch về tuổi là một khoảng cách ngăn quá lớn cho hai tâm hồn gặp nhau. Thật khó để đồng điệu. Khi mà tôi như trái đang ương thì em còn xanh. Khi mà tôi như trái đã chín thì em hãy còn ương. Tôi bật cười khi chính mình đang bị ảnh hưởng cách nói của em.
Bài hát này quen quá. Tôi lẩm nhẩm theo…”Rồi một chiều Hồ Tây, Hà Nội mưa bay bay,từng hàng liễu lay lay rung nhẹ trên đôi vai gầy. Trong chốc lát anh nhận thấy một tình yêu đang dâng đầy, một cảm xúc thật ngất ngây. Anh biết làm sao đây”… Thế là em như tiến tới từ màn mưa, bước xuyên qua tấm kính phản chiếu những hình hoa văn. Em ngồi cạnh tôi, lặng im. Âm thanh bài hát vẫn vang lên:” Anh biết rằng mình đã sai. Em là người con gái không giống bất kì ai. Không lợi danh. Không tiền tài. Em chẳng cần đẹp trai. Điều em thực sự cần là một tình yêu mãi mãi. Khiến trao về em như những vì sao đêm, thắp sáng lên niềm tin. Anh sẽ cho em xem.”…
Tôi lao vút đi trong màn mưa, tưởng như chúng chưa kịp bám áo đã rơi trượt xuống vũng nước. Tôi yêu cầu taxi chạy nhanh hết mức có thể. Chỉ trong một thời gian ngắn ngủi mà bao suy nghĩ xéo qua trong đầu. Chúng khiến tôi không thể nào định nghĩa được cảm giác lúc đó. Tôi chạy lịch bịch qua gian bếp xem em đã ăn khuya chưa? Những đồ ăn chồng chất cứ như từ hôm tôi đi em không hề đụng tới. Những món tôi chuẩn bị trước, em vẫn để đó. Tôi chạy vào phòng ngủ thấy em đang nằm im lìm trong bóng tối. Tôi ôm em thật chặt, chợt nhận ra em nóng hổi như hòn than và không hề có chút sức lực nào. Tôi gọi cấp cứu đưa em đi.
Qua tấm kính mờ những hạt mưa bị hất lùi về phía xa. Tôi cũng bắt đầu thấy ghét những cơn mưa. Chắc lúc nãy sấm chớp nên em trùm kín chăn để nằm và thiếp đi trong sợ hãi. Tôi chỉ nghĩ được vậy thôi.
Bác sĩ nói rằng em bị hạ đường huyết, chỉ cần truyền đường và nghỉ ngơi sẽ ổn. Ơn trời. Tôi nghĩ là tôi nên cảm tạ.
Nắm bàn tay nhỏ bé, mềm mại của em. Tôi ước mình có thể bù đắp được cho em vì những gì em đã chấp nhận ở nơi tôi. Tôi nhớ em từng nói rằng em muốn được bên chồng mỗi ngày đi làm về, cùng xem ti vi trước lúc ngủ. Yêu một cái thật lâu vào má. Và rúc vào nách chồng mà ngủ khì. Em nói rằng, em ghen tị với tôi vì không phải thức dậy lúc 6g15 mỗi sáng để đi làm. Em ước gì những công việc của em cũng có thể giải quyết qua mail. Em nói rằng nếu em giành được giải thưởng em sẽ có hai tấm vé để đi tới nơi mà em trông đợi cùng người mà em yêu thương nhất…Ừ thì em muốn đi tới chân trời góc bể nào tôi cũng sẽ đi cùng em, là bờ vai cho em tựa vào mỗi khi. Nhưng em phải mau khỏe lên đã.
Ngày hôm sau em ọc tất cả mọi thứ khi tôi đưa vào tới miệng. Nhìn em xanh lét như tàu lá. Chắc là em vẫn còn mệt và chóng mặt khi bị dựng dậy.
Xuất viện chúng tôi trở về căn nhà. Nhưng em kêu là thấy nóng bụng và chóng mặt. Tôi dìu em lên giường và nằm cạnh em. Tôi nghĩ em cần nghỉ ngơi. Và ước gì tôi có thể cho em được sức khỏe của mình. Em nhìn tôi với giọt nước long lanh đầy ắp trong ngần mắt.
Ghét em ghê lắm ấy, cô vợ trẻ. Tôi ngắt cái mũi bướng bỉnh của em. Vòng tay ôm ngang người em. Rõ ràng em có gì đó thay đổi. Chẳng lẽ là…
***
Tôi bật dậy, nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp của em.
Pạp…pạp…pạp…
Em đập vào đầu tôi.
- Ngủ khì mấy ngày còn chưa đủ à, ông nội?
- Hôm qua tui mới phải trực đêm đấy…ấy…yyyy
- Đây là căn nhà nhìn xuống dòng sông thơ mộng của anh đấy hả?
Tôi kéo tay em. Ngồi phịch xuống đi văng.
- Em cứ tới đánh thức anh như thế này nữa được không?

Nếu có một gã trai hư yêu bạn - tại truyện cười hay nhất
Read more…

Say nắng gia sư của em trai

14:14 |

Say nắng gia sư em trai là một truyện tiểu thuyết đang gây sóng gió trên cộng đồng mạng

Say nắng gia sư của em trai
Say nắng gia sư của em trai

Say nắng gia sư của em trai : P1

Say nắng gia sư của em trai : P2

Say nắng gia sư của em trai : P3

Say nắng gia sư của em trai : P4

Say nắng gia sư của em trai : P5

Đọc truyện: Say nắng gia sư của em trai, tại:  truyện cười hay nhất

Read more…

Nếu có một gã trai hư yêu bạn

11:20 |

Trai ngoan âm thầm theo đuổi bạn, trai hư tuyên bố sẽ theo đuổi bạn, vì hắn biết làm như thế hắn sẽ được chú ý hơn, và cho mấy gã trai ngoan khiếp vía. Hắn muốn bạn chú ý hắn.

Trai ngoan nhận rằng mình chung tình và yêu mình bạn, trai hư thích thú vì có nhiều cô gái ngây thơ trong sáng thích hắn, bạn làm ơn làm phước thì rước hắn đi, đừng để hắn làm khổ cô nào.
Thực ra hắn muốn nói hãy yêu hắn.
Trai ngoan tự tin rằng anh nghèo anh vẫn chăm sóc tốt cho em, trai hư nhâng nháo bảo không giàu thì khỏi yêu đương. Thực ra hắn sợ bạn khổ.
Trai ngoan bảo tiền của anh là tiền của em, trai hư bảo tiền của em là tiền của cả 2, tiền của anh thì để anh tiêu. Thực ra tiền của cả 2 thì sẽ để dành, còn hắn sẽ tiêu vào việc dẫn bạn đi ăn, đi chơi, và chăm sóc cho bạn.
Trai ngoan bảo em mặc gì cũng đẹp, trai hư bảo em không mặc gì mới đẹp, nhưng có thằng nào mà cứ nhìn chằm chằm vào bạn, gã trai hư sẽ vô cùng ngứa mắt.
Trai ngoan bảo anh sẽ chăm sóc và quan tâm em. Trai hư bảo vì anh hư, nên anh sẽ đi hư cùng em nếu em muốn. Thực tế hắn đi trông bạn.
Đọc truyện ngắn: Nếu có một gã trai hư yêu bạn, tại: truyen cuoi hay nhat
Trai ngoan bảo trước em, gã không yêu ai, nên tình cảm rất trọn vẹn. Trai hư thừa nhận đã yêu vô số cô gái trước đó, nhưng do có “kinh nghiệm yêu” nên sẽ không làm bạn chán nản.
Trai ngoan nói sẽ không bao giờ làm bạn khóc, trai hư nói nếu bạn cần khóc, sẽ đến nhìn bạn khóc, thực ra hắn muốn nói hắn đã ở bên cạnh bạn lúc đó rồi.
Trai ngoan tìm các câu chuyện để làm vui bạn. Trai hư sẽ chịu khó nghe bạn kể những câu chuyện của bạn, và chèn vào đó những comment của hắn, do hắn từng trải và biết nhiều.
Trai ngoan bảo tình yêu trong sáng, trai hư nói tình yêu cần tình dục, nhưng hắn không bao giờ lợi dụng bạn,vì hắn là kẻ có giá.
Trai ngoan nói gã không tệ nạn gì, trai hư nói cờ bạc hắn biết chơi, rượu bia uống thoải mái, nhưng hắn chưa từng say và đến lảm nhảm, cầu xin tình yêu của bạn như trai ngoan.
Trai ngoan nói sẽ làm cho cuộc sống của bạn trở nên hoàn hảo. Trai hư nói hắn sẽ làm cho cuộc sống của bạn trở nên thú vị hơn thôi, vì đối với hắn, bạn đã vốn hoàn hảo rồi.
Hắn yêu bạn thực sự, và hắn hiểu trai ngoan (trả vờ) dễ kiếm, còn trai hư như hắn luôn là điều cần cho cuộc sống của bạn. Bạn muốn có một gã trai hư như thế yêu mình không?
Nếu có một gã trai hư yêu bạn - taị: truyen cuoi hay nhat
Read more…

Nụ Hôn Đầu Tiên

11:17 |

Anh bạn đồng nghiệp trẻ một hôm bảo tôi: anh “tự kể chuyện tình” đi. Tôi bảo: Có gì đâu mà kể, thì cũng là tương tư, đưa đón, giận hờn, làm lành, âu yếm, và… chấm hết, thế thôi.

Cau chuyen cua nhung nu hon⬦
Nào ngờ cuộc đối thoại ngắn ngủi khô khan ấy lại như một bàn tay vô hình đánh thức trong tôi những kỷ niệm của một thời tuổi trẻ, mà mười năm qua dường như đã ngủ yên trong những lo toan của cuộc sống hằng ngày. Hôm đó tôi bị cảm. Em đến thăm, với tư cách là bạn của em gái tôi. Thực ra tôi chỉ bị cảm nhẹ và dường như hoàn toàn khỏe mạnh khi hay em đến. Cho đến lúc ấy, chúng tôi vẫn chỉ là “anh em”, mặc dù đã bao lần em hiện ra trong giấc mơ của tôi, và tôi tin rằng trong giấc mơ của em ít nhiều cũng đôi lần có bóng dáng mình. Cái niềm tin mong manh ấy lớn dần, lớn dần mỗi khi khoảng cách giữa tôi và em ngắn lại, rồi lớn đến nỗi trong khi mẹ và em tôi đang lúi húi dưới bếp, em vô tình đứng sát bên tôi và tôi đã hôn một cái vào má em thật nhanh, thật bất ngờ, bất ngờ với cả chính tôi. Em hoảng hốt nhìn tôi, lắp bắp: “Anh…”, rồi lao vội xuống cầu thang, lấy xe đạp phóng một mạch về nhà, không kịp chào cả mẹ và em tôi. Trong một thoáng tôi đứng lặng người, rồi tự trách mình dại dột. Chắc em đang nghĩ về tôi xấu lắm. Nghĩ tới đó, tôi lật đật lấy xe đuổi theo em định sẽ xin lỗi và mong em “tha thứ”. Tôi đi đường tắt và kịp đón đường khi em về gần tới nhà. Thoáng thấy tôi từ đàng xa, em quay ngược xe trở lại. Tôi thất vọng, thế là hết, không còn gì cứu vãn được nữa. Có nên đuổi theo nữa không, mà đuổi theo làm gì khi em không muốn hiểu tôi? Nhìn bóng dáng nhỏ nhắn thân thương của em vừa rẽ vào hẻm nhỏ, lòng tôi bỗng xốn xang khôn tả. Và không rõ một động lực nào thúc đẩy tôi đuổi theo, không kịp nghĩ gì ngoài nỗi lo mất em. Em đạp xe thật nhanh, nhưng cuối cùng tôi vẫn đuổi kịp. Tôi đứng chặn trước đầu xe của em, mặt nóng bừng, mồ hôi nhễ nhại. Em không bỏ chạy nữa, chỉ đứng cúi mặt nhìn xuống đất. Đang băn khoăn đến đau khổ để tìm một câu mở đầu, tôi bỗng nghe một tiếng nói rất nhẹ: “Lần sau…”. Các bạn có hiểu tâm trạng tôi lúc ấy thế nào không, hoảng hốt và hạnh phúc, nó giống như tâm trạng của một người vừa đánh rơi một vật quí giá nhất trong đời nhưng lại tìm được ngay. Tôi muốn la lên thật to rằng mình là người hạnh phúc nhất trên trần gian. Dĩ nhiên là tôi đã không làm thế. Rồi chúng tôi dắt xe đi bên nhau suốt con phố dài, không nói năng gì, chỉ có điều khi về đến trước cửa nhà em, cả hai đều nghĩ rằng con phố sao mà ngắn quá.
Đọc truyện: Nụ Hôn Đầu Tiên, tại : http://truyencuoihaynhat58.blogspot.com/

Tháng năm trôi qua, tình yêu của chúng tôi đã trải qua biết bao nhiêu niềm vui và nỗi buồn. Mỗi ngày qua đi, những nỗi vui buồn ấy lại trở thành kỷ niệm để rồi chìm đi giữa những âu lo của đời sống hiện tại. Bây giờ ngồi nhớ lại những kỷ niệm xưa, tôi chợt thấy biết ơn anh bạn trẻ, dẫu chỉ là vô tình, đã nhắc tôi nhớ về quá khứ, để cho tôi nhận ra rằng, chính là những kỷ niệm ấy đã xây thành tình yêu và cuộc sống hôm nay, chính là những kỷ niệm ấy đã giúp tôi sống tốt hơn, đẹp hơn. Và tôi tự trách mình đã có lúc lấy những nỗi lo toan đời thường để biện minh cho sự quên lãng.
Nụ Hôn Đầu Tiên - tại truyện cười hay nhất
Read more…

Truyện cười hay nhất: Bí quyết cho tóc vàng

10:56 |

Truyện cười hay nhất: Bí quyết cho tóc vàng. Nơi chia sẻ những câu chuyện hài hước

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Trên chuyến bay đi New York, một cô gái tóc vàng đang ngồi ở ghế hạng nhất. Cô tiếp viên đến gần và nói:
- Chào cô, xin cô vui lòng chuyển xuống hạng thường vì cô đã mua vé ở đó.
Cô gái tóc vàng nói:
- Tôi tóc vàng, tôi đẹp, tôi trẻ, tôi đang đi New York và tôi sẽ không chuyển đi đâu cả.
Không muốn cãi với hành khách, cô tiếp viên đến báo cho anh phi công phụ. Anh này đến bên cô gái và lập lại yêu cầu cô ta chuyển xuống hạng bình thường.
Cô ta đáp:
- Tôi tóc vàng, tôi đẹp, tôi trẻ, tôi đang đi New York và tôi sẽ không chuyển đi đâu cả.
Anh phi công phụ đến báo cho cơ trưởng, anh này bảo:
- Để tôi, tôi có một bà vợ tóc vàng, tôi biết cách.
Anh ta đến nói nhỏ vào tai cô gái. Ngay lập tức cô ta rời ghế chuyển xuống hạng thường.
Quá ngạc nhiên, cô tiếp viên và anh phi công phụ hỏi cơ trưởng:
- Anh nói gì mà hay thế, có bí quyết gì không?
Cơ trưởng nói:
- Đơn giản thôi! Tôi bảo cô ta là ghế hạng nhất không đi New York.

Truyện cười hay nhất: Điên vì đàn bà

Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:
- Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.
Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.
Vị giám đốc lắc đầu nói:
- Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.

Truyện cười hay nhất: Hổ phụ sinh hổ tử

Hai cha con nhà kia đều nóng nảy ngang ngạnh, không nhường nhịn ai chút nào. Một hôm, nhà có khách, người cha sai con vào thành mua thịt về nhắm rượu. Người con mua miếng thịt ngon đem về, vừa sắp ra khỏi cổng thành, bỗng đụng ngay một người từ ngoài thành vào, hai người không ai chịu nhường đường đi, cùng ưỡn ngực nghênh nhau chắn ngang lối đi.
Ở nhà chờ lâu không thấy, người cha đi tìm con. Đến nơi, thấy tình hình như vậy liền bảo:
- Con hãy cầm thịt về trước làm cơm mời khách xơi, để cha ở đây cùng y đứng nghênh nhau tiếp!
Bí quyết cho tóc vàng - truyện cười hay nhất
Read more…

Truyện cười hay nhất: Gia phả

09:47 |

Truyện cười hay nhất Gia phả, nơi cập nhật những câu chuyện cười bể bụng, truyện hài hước, truyện tiếu lâm

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Gia đình Smith rất tự hào về truyền thống của gia đình họ. Tổ tiên của họ đã đến Mỹ từ rất lâu rồi. Gia đình họ từ đời này sang đời khác gồm nhiều Thượng nghị sĩ nổi tiếng và các nhà kinh doanh tài ba.
Vì thế họ quyết định làm một cuốn gia phả để lại cho con cháu đời sau. Họ mướn một tác giả nổi tiếng. Nhưng lại có vấn đề nảy sinh đó là trong dòng họ duy nhất có ông chú George, người đã bị kết án tử hình trên ghế điện.
Ông tác giả nói rằng ông ta có thể giải quyết êm thắm vấn đề này.
Khi cuốn sách được làm xong. Ở một đoạn trong đó có ghi: “Chú George đã giữ một ghế quan trọng hoạt động bằng điện trong một cơ quan chính phủ, nó gắn với ông bằng một sợi dây chắc chắn, và cái chết của ông đến như một cú sốc mạnh.”!!!

Truyện cười hay nhất: Thà đi tù

Quan tòa khuyến khích bị cáo:
- Nếu anh chịu khai ra số tiền đã ăn cắp giấu ở đâu, anh sẽ được giảm án.
- Thế ông tưởng nếu không đi tù hai năm, tôi sẽ kiếm được ngần ấy tiền chắc? – Bị cáo kêu lên.

Truyện cười hay nhất: Còn dám đi bác sỹ nữa không?

Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân:
- Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ?
- Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa.
- Thực sự công hiệu phải không?
- Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à!
- Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh.
Truyện cười hay nhất: Gia phả
Read more…

Truyện cười hay nhất: Ăn gì trước

09:45 |

Truyện cười hay nhất: Ăn gì trước. Nơi chia sẻ những câu chuyện hay

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Hai anh em nói chuyện với nhau:
Anh hỏi em: Nếu có một cái ôtô bằng sô cô la thì em sẽ ăn bộ phận nào trước?
Em: Em sẽ chén ngay mấy cái bánh xe trước.
Anh: Tại sao vậy?
Em: Em phải ăn mấy cái bánh xe trước để nó không chạy được nữa. Nếu mình ăn các bộ phận khác thì xe chạy mất làm sao?
Anh: !!!

Truyện cười hay nhất: Phản ứng theo tập quán

Ba người thiệt mạng trong một tai nạn giao thông, hồn của họ bay đến cửa thiên đàng, thánh Phedro nói:
- Đây là một sự nhầm lẫn, mỗi anh đóng lệ phí 10 nghìn USD, tôi sẽ đưa các anh trở lại trần gian như bình thường.
Người Mỹ đồng ý ngay. Vừa nhận lời xong thì anh ta đã được trả về đúng ngay nơi xảy ra sự cố, trên người không một vết xây sát. Nhân viên cứu hộ ở hiện trường xúm lại hỏi:
- Còn hai ông kia đâu?
- À, ông người Scotland thì vẫn đang mặc cả, còn anh chàng Canada thì nhất định cãi thánh Phedro rằng khoản 10 nghìn USD này bên bảo hiểm y tế phải trả thay anh ta.

Truyện cười hay nhất: Kỹ năng

Trong giờ thực hành giải phẫu, giáo sư đứng cạnh một xác chết, các sinh viên chăm chú theo dõi.
Giáo sư: ‘Muốn giỏi nghề này có 2 điều kiện, trước hết là không sợ bẩn, các cô cậu nhìn đây!’.
Giáo sư cho 1 ngón tay vào hậu môn người chết rồi đưa ngón tay lên miệng thản nhiên mút. Sau đó, giáo sư yêu cầu tất cả sinh viên lần lượt ‘thực hành’.
Khi sinh viên cuối cùng thực hành xong, tất cả phun ra tại chỗ.
Giáo sư từ tốn nói tiếp: ‘Điều thứ 2 là cần phải có óc quan sát tinh tế’.
Lúc nãy tôi đưa ngón giữa vào, nhưng lại mút ngón trỏ.
Sinh viên: !!!
Ăn gì trước - truyện cười hay nhất
Read more…

Cáo muốn ngắm gà

09:43 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất. Mời các bạn thưởng thức truyện cười  Cáo muốn ngắm gà

truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Voi đang đi trong rừng, bỗng nhìn thấy cáo ngồi bên bờ suối vặt lông một con gà. Voi xông lại quát:
- Cáo! Sao mày dã man thế?
Cáo luống cuống, giả vờ bưng mặt nấc lên:
- Đây là… vợ tao. Cô ấy mới chết hôm qua…. hu hu…
- Đồ ác thú! Vợ chết mà lại vặt lông ăn thịt. Tao phải trừng trị mày!
Cáo bí quá, càng khóc to hơn:
- Tao làm thế này là vì tao… tao… chưa bao giờ nhìn thấy nàng… cởi trần cả.

Truyện cười hay nhất: Cô bé quàng khăn đỏ

Một hôm, mẹ bảo cô bé quàng khăn đỏ mang bánh đi biếu bà. Ngang qua cánh rừng, cô bé quàng khăn đỏ bỗng thấy một con chó sói đang nấp trong bụi rậm phía trước. Cô bèn chạy tới và kêu toáng lên:
- Này sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta !
Sói nghe vậy cúp đuôi chạy mất. Đi được một quãng nữa, cô bé lại thấy con sói lúc nãy nấp sau bụi cây, cô bèn kêu lên:
- Này sói già độc ác, đừng hòng hãm hại ta !
Sói nghe động liền chạy mất. Đi một quãng nữa, cô bé lại thấy con sói nấp sau bụi cây, cô cũng chạy tới, nhưng chưa kịp kêu lên thì sói già đã nhảy xổ ra, la lớn:
- Này cô bé quàng khăn đỏ ! Mi vừa phải thôi nhé, có để yên cho ta ị không !!!

Truyện cười hay nhất: Muỗi cũng phải sợ

Tới tuổi trưởng thành, chị em nhà muỗi nọ chia tay nhau mỗi kẻ một phương trời kiếm ăn. Sau một thời gian, chúng gặp lại nhau, tay bắt mặt mừng rồi hàn huyên chuyện làm ăn.
Muỗi em hỏi muỗi chị: Dạo này sao trông chị gầy xác xơ thế?
Muỗi chị lắc đầu: Chán lắm em ạ! Vì lâu nay cặp vợ chồng nơi chị cư ngụ không… cãi nhau nữa.
- Việc họ cãi nhau thì liên quan gì đến chị? – Muỗi em ngạc nhiên.
Muỗi chị giải thích: Sao em chậm hiểu thế! Họ mà cãi nhau, anh chồng bỏ ra ghế xa lông… ngủ thì chị mới có cơ hội “làm ăn” chứ!
Muỗi em thương hại: Hay là chị ra công viên với em đi! Ở đó có nhiều cặp tình nhân ôm nhau chẳng biết trời đâu đất đâu nữa. Lúc đó chúng mình tha hồ “làm ăn”…
Muỗi chị rụt vòi: Không dám đâu! Nghe nói ở đó lắm kẻ nghiện ngập lắm. Lỡ mình chích nhầm chúng rồi đâm ghiền lây, cứ phải tìm dân nghiện mà chích thì khổ cả một đời.
Cáo muốn ngắm gà - truyện cười hay nhất
Read more…