TRỞ LÊN ĐẦU TRANG

Không muốn tới trường.

16:58 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười học đường Không muốn tới trường.


truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
Buổi sáng, bà mẹ đánh thức con trai của mình: “Dậy đi con, tới lúc phải đến trường rồi”.
- Nhưng tại sao con phải tới trường. Con không muốn tới đó đâu.
- Con đưa ra 2 lý do tại sao con không đến trường xem nào?
- Bọn trẻ ghét con và các thầy cô giáo cũng ghét con.
- Những lý do ấy không chính đáng chút nào. Dậy ngay đi nào.
- Thế mẹ có thể đưa ra 2 lý do tại sao con phải tới trường không?
- Được thôi. Thứ nhất, con đã 52 tuổi và thứ hai, con là hiệu trưởng!
Theo truyencuoi.vn
Read more…

Ruồi đực, ruồi cái

16:56 |

Đọc truyện cười hay nhất, sảng khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười gia đình Ruồi đực,ruồi cái?

Một người phụ nữ đi về nhà và thấy ông chồng đang đi loanh quanh với một cái vỉ đập ruồi trên tay. Cô hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”.
truyen cuoi hay
truyen cuoi hay
- Săn ruồi!
- Ồ, thế đã giết được con nào chưa?
- Rồi, ba con đực, hai con cái!
- Sao anh biết con nào đực, cái?
- Ba con bò trên can bia, hai con đậu ở điện thoại.
Theo truyencuoi.vn
Read more…

Ai nịnh ai?

16:53 |

Đọc truyện cười hay nhất, sản khoái nhất chỉ có ở toptruyenhay.com. Mời bạn thưởng thức truyện cười dân gian Ai Nịnh Ai?

Một anh nhà giàu hỏi người nghèo:
- Tôi giàu anh có nịnh tôi không?
truyen cuoi hay
Người nghèo:
- Ông giàu mắc mớ gì đến tôi mà tôi phải nịnh ông?
Nhà giàu:
- Nếu tôi cho anh nửa gia tài, anh có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Lúc đó tôi giàu bằng ông rồi việc gì tôi phải nịnh ông.
Nhà giàu:
- Nếu tôi cho anh cả gia tài, anh  có nịnh tôi không?
Người nghèo:
- Chắc chắn lúc đó ông phải nịnh tôi.
Read more…

Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé!

16:47 |

Một ngày nào đó, cậu sẽ lại đi về phía tớ, như lúc ban đầu ấy và bảo với tớ :“Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé!”.

Mình xa nhau trong chính cái ngày mà mọi thứ với tớ là thất bại, mất niềm tin vào tình yêu nơi cậu. Người ta bảo, tớ yêu cậu vào mùa hoa sim nở là tình yêu thuỷ chung, son sắt, nhưng rồi mọi thứ đâu có như cổ tích thành luật, vì mùa một vài mảnh tình rớt rụng khi cơn gió tới.
 ngốc ơi,mình yêu lại nhé!
Ngày gió về, tớ nhớ cậu nhiều hơn, yêu cậu nhiều hơn, mọi thứ như mới chỉ xảy ra ngày hôm qua. Bởi yêu cậu chẳng cần biết thời gian, mọi thứ trong tớ trở nên vô nghĩa giữa dòng đời xô đẩy, khoảng không bao la, cậu vẫn là cả cuộc đời này, hơn tất thảy ai khác.
Là cậu đã gieo rắc vào trái tim tớ thứ thuốc độc lạ kì, làm tâm thức tớ chỉ còn một hình bóng cậu chiếm trọn con người, tâm khảm. Nhiều lúc, tớ tự hỏi mình đang làm gì? Yêu cậu mãnh liệt hay quá mù quáng. Nếu như yêu cậu là sai lầm thì có lẽ cậu cũng đã sai lầm khi chấp nhận một tình yêu nơi tớ-một tình yêu sai lầm. Cậu có biết tớ yêu cậu nhiều lắm…?
Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé! 1
Mùa gió rít mạnh, cậu và tớ không còn thấy nhau trong những khoảng trời kia, không còn là của nhau trong những phút giây yếu lòng, cần có nhau. Ngày cậu muốn đi xuyên Việt tớ cũng muốn đi, tập thể lực khắc nghiệt tớ cũng muốn đi, cậu đi đâu tớ cũng muốn bên cạnh. Đơn giản vì cậu, đi đâu tớ sẽ theo đó, dù cho khắp đất trời, chỉ cần nhìn thấy hình bóng của cậu.
Nghe người ta kể, yêu xa, không ở cạnh nhau nhiều, rất khó giữ người thương rồi dẫn tới chia tay, tớ không sợ, rồi vẫn cứ lo lắng, vun đắp cho mình niềm tin nơi cậu. Rồi chỉ biết chờ cậu trong vô vàn nhung nhớ.
Nhiều lúc tớ tự hỏi, mình là gì của cậu, và cậu là gì của tớ trong mối quan hệ lập lờ không rõ, không thành thật, chính thức này. Tại sao mà tớ cứ phải giấu giếm tình cảm của mình trước mặt bạn bè, trong khi con tim tớ luôn muốn kề bên cậu để lắng nghe nhịp đập loạn nhịp yêu thương từ phía cậu. Cậu có biết tớ muốn bước tới và nói những điều đó?
Nhiều lúc tớ cần cậu ở bên, nhưng chờ mãi, không thấy hồi âm từ những tiếng chuông tin nhắn. Tớ lại buồn, thấy trống vắng trong lòng, đâm lo cho cậu. Đôi khi, tớ cần học cách tự tạo cho mình cái cảm giác an toàn với cậu, để không khi nào ta chán nhau; rồi lại tự ban cho mình sự ích kỉ để giữ cậu bên mình, nhưng nhẹ nhàng và chân thật. Nhưng rồi cậu vẫn rời xa tớ, như mọi thứ đã lu mờ trong khoảnh khắc mộng mị, yêu thương trong tớ giờ chỉ còn là những hình ảnh vụn vỡ bóng hình cậu mà thôi. Cậu có biết tớ đau?
Cũng đã lâu rồi, không còn cái cảm giác của ngày xưa cũ ấy nữa, cũng không níu lại khoảnh khắc bên nhau, hạnh phúc với cậu vì một hình dung khác đã mang cậu rời xa. Gió cuốn cậu đi, về một nơi nào xa hơn, xa khuất tận trời xa, nơi mà chúng ta đã từng hướng ánh mắt, chỉ tay về tương lai. Cậu có biết tớ nhớ?
Ngốc ơi, mình yêu lại từ đầu nhé! 2
Bởi:
Yêu cậu là chấp nhận ở lưng chừng, đến yêu cũng không được quá vồ vập, xa cũng không được quá hờ hững, thoảng qua. Vì yêu là thấy môi cậu cười, tay cậu hé mở những yêu thương vồ vập.
Gió phải chăng không đủ sức để mang cậu và tớ vượt qua đại dương hạnh phúc mà ở đó chỉ có tình yêu tớ thắp lửa, tình yêu cậu nồng cháy. Hạnh phúc nơi phương xa đó không có tớ. Vậy cậu cứ đi về nơi phương xa kia nhé, về với nơi thuộc về cậu, nơi đó có hạnh phúc riêng cậu.
Khi hành trình của mỗi đứa mỏi mệt, chúng ta sẽ lại ngồi lại với hạnh phúc riêng mình. Để nhớ về một ngày đã xa, ngày ấy chỉ có hai đứa, yêu nhau và rồi chia xa như mặt trời thôi ửng đỏ nhường chỗ sau ánh trăng đêm. Rồi ta sẽ lại gặp nhau ở hành trình mới nhé cậu!
Cậu có biết… Tớ vẫn còn yêu cậu!
Read more…

Người đàn ông em yêu

16:45 |

Đã lâu lắm rồi em tưởng sẽ quên được anh,nhưng em đã lầm vì những lúc như thế này đây thì những kĩ niệm xưa lại ùa về.Người đàn ông em yêu.

người đàn ông em yêu
Đã lâu lắm rồi em những tưởng sẽ quên được anh nhưng em đã lầm vì những lúc như thế này đây thì những kĩ niệm xưa lại ùa về. Em và anh không có nhiều kỉ niệm nhưng sao mà khó quên đến vậy. Chuyện của chúng mình bắt đầu thế nào nhỉ, một câu chuyện không có bắt đầu mà cũng chẳng có kết thúc vậy mà chúng mình xa nhau mãi.
Lâu rồi em cũng ít trở về lại chốn cũ, cuộc sống cuốn em đi và cuốn em xa anh mãi, mất anh rồi em mới biết mình đã yêu. Chúng mình gặp nhau cũng thật tình cờ giống như sự sắp đặt của số phận, ngày đó anh có chuyến công tác về làm việc ở gần nhà em, rồi tình cờ chúng mình gặp nhau. Kĩ niệm cũng chẳng có gì sao mà khó quên đến thế, ngày đó em chỉ là một con nhóc chẳng biết gì, suốt ngày chỉ lo học hành và vui chơi bên anh. Em ngốc quá phải không anh, lúc đó em quá vô tư, quá nhỏ để hiểu những tình cảm đặc biệt mà anh dành cho em, lúc đó em thật hồn nhiên chỉ xem anh như một người anh đơn giản vậy thôi, còn anh thì không như thế. Bên anh em lúc nào cũng nhõng nhẽo và nói hết tất cả những suy nghĩ trẻ con của mình mà cứ tưởng là những điều lớn lao lắm chắc lúc đó anh buồn cười lắm và có lẽ anh yêu em cũng vì điểm này phải không anh.
Cuộc hội ngộ nào rồi cũng có chia ly, rồi cũng đến một ngày anh hoàn thành nhiệm vụ ở gần nhà em để nhận một nhiệm vụ mới. Em còn nhớ như in cái ngày đó em phải đi học rồi về còn đi chơi với bạn nữa làm anh phải đợi em cả ngày mà không gặp. Lúc đó em cũng cảm thấy bình thường vì có lẽ tình cảm em dành cho anh chỉ là một người em dành cho người anh mà mình kính trọng mà thôi. Không gặp được em anh đã để lại lời nhắn nói lên tình cảm của mình cho em, lúc đó em thấy bối rối vì hồi đó em còn quá trẻ con để hiểu được cảm giác yêu thương, nói ra nghe thật buồn cười nhưng là sự thật. Em biết anh giận em vì sao lại đối với anh như vậy, mãi sau này em mới hiểu được cảm giác của anh lúc đó. Cũng vì tính trẻ con của mình mà chúng mình xa nhau mãi, nhưng những kĩ niệm đó vẫn mãi theo em đến tận bây giờ. Mình không gặp nhau từ đó và chúng mình xa nhau mãi, có lẽ cũng là duyên số không cho mình đến với nhau anh nhỉ, mặc dù em với anh cũng chẳng phải ở xa nhau là mấy. Chỉ có em là không biết tìm anh ở đâu còn anh vẫn có thể tìm em mà sao anh không thử một lần tìm em, có lẽ anh vẫn còn giận em phải không anh?
Chuyện tưởng chẳng có gì vậy mà chúng mình xa nhau mãi em cũng không hiểu lí do tại sao nữa. Bây giờ em cũng không biết anh sống như thế nào nhưng thật lòng em luôn cầu mong em được hạnh phúc, vui vẻ, giữ mãi nụ cười ngày xưa. Dù ở nơi nào thì em nghĩ anh cũng sẽ luôn là người thành công và chắc anh không biết rằng đến tận bây giờ em vẫn nhớ về anh, vẫn mong một lần gặp lại anh để xem anh giờ sống như thế nào thôi. Còn anh có lúc nào chạnh lòng chợt nhớ về em, nhớ về một thời anh đã có một người em gái ngây thơ cùng anh chuyện trò.
Read more…

Thương một đời hồng nhan

16:37 |

Anh bỗng thấy tim mình thắt lại. Thương một đời hồng nhan. Thương một cuộc tình đã mất.

Thương một đời hồng nhan
Cô gái ấy có hai bím tóc thật xinh, có đôi má lúng liếng hai lúm đồng tiền, có cách làm nũng khiến bao nhiêu trái tim tan chảy… Ngày ấy, anh cũng là một trong những người trồng cây si trước cửa phòng em ở ký túc xá. Anh cứ mong em bệnh để được nấu cháo, mua thuốc, chép bài, giảng bài cho em…
Cho đến một ngày nọ, khi tiếng loa của phòng bảo vệ gọi tên em ra cổng “có người nhà đến tìm” thì cả đám con trai bật dậy lao ra. Ai cũng nghĩ đó là cha mẹ hay anh chị của em ở quê lên thăm. Thế nhưng, lần đó mọi người đã mừng hụt. Đến tìm em là một người lính. Em giới thiệu đó là đồng đội của anh trai em. Đây là lần đầu tiên em gặp mặt người ấy…
Chỉ là lần đầu tiên em gặp gỡ người ấy nhưng anh có linh cảm rất lạ. Hình như đây mới chính là “đối thủ” của mình. Mà đúng là như vậy thật. Từ đó, em thôi đùa vui với các bạn nam trong lớp, thôi nhờ vả đón đưa, thôi làm nũng mỗi khi muốn nhờ ai đó việc gì… Từ đó, đôi mắt vui tươi ngày nào bỗng sâu thăm thẳm một nỗi niềm xa vắng. Anh tự hỏi chẳng lẽ sét đánh là như vậy sao?
Từ đó cho đến lúc ra trường, chẳng có anh trai nào đánh bại được đối thủ ở nơi xa lắc ấy. Cũng không ai thấy người ấy xuất hiện lần thứ hai… “Bao giờ có tin vui nhớ báo cho các anh”. Mọi người căn dặn em như thế. Em siết chặt tay từng người thay cho lời cảm ơn những gì mọi người đã làm cho em suốt những năm tháng học trò.
Anh và mọi người đã chờ đợi, đã ngóng mong. Thế mà tin đầu tiên nhận được sau bao nhiêu năm trời cách biệt là “em vẫn ở một mình”. “Anh ấy hy sinh chỉ một ngày trước khi toàn bộ quân tình nguyện về nước. Em vẫn ở vậy đến giờ”.
Anh bỗng thấy tim mình thắt lại. Thương một đời hồng nhan. Thương một cuộc tình đã mất. Chỉ còn biết cầu mong con tim em sẽ vui trở lại…
Read more…

Thì Thầm Bên Bàn Phím

15:50 |

Khi viết những dòng thư thì thầm bên bàn phím,em đã phải mất trắng một đêm để suy nghĩ.Em hiểu rằng, dù  đau đớn, e không thể cùng anh đi đến cuối con đường.

Em không có được nhan sắc rạng ngời để anh có thể hãnh diện đem khoe với bạn bè, nhưng em có sự dịu dàng của một tâm hồn đa cảm, có sự quyết đoán của của một trái tim kiêu hãnh, có sự thấu hiểu của của một tấm lòng trắc ẩn, bao dung. Chính điều đó đã chinh phục anh, khiến anh yêu em.
Chúng mình đã từng có những tháng ngày vô cùng hạnh phúc và êm đềm phải không Nguyên. Đến giờ nghĩ lại, và cả sau này cũng thế, em vẫn luôn thấy biết ơn anh vì đã cho em được yêu và biết yêu. Em vẫn nhớ lắm vòng tay tha thiết, che chở em! Em vẫn nhớ lắm nụ môi hôn nồng nàn anh trao tặng! Em cũng nhớ nhiều bờ vai anh vững chắc cho em nương tựa. Và em cũng nhớ vô cùng những cử chỉ chăm sóc ân cần, những lời dặn dò lo lắng khi em buồn đau. Và… em cũng chẳng thể nào quên lời anh nói sẽ cùng em ‘’ mơ về ngôi nhà và những đứa trẻ.’’
Cuộc tình của chúng mình đã từng  rất hạnh phúc, đã từng rất yên bình. Nhưng hình như khi sống lâu trong yên bình quá, người ta lại thèm được nếm trải giông tố, thèm được nếm trải những những thử nghiệm mạo hiểm mà không hề nghĩ rằng: Rất có thể mình sẽ bị giông tố vùi dập, rất có thể mình sẽ không bao giờ còn được nếm trải lại những ngày bình yên. Người ta thường không biết thực sự mình đang có gì, đang cần gì, cho đến khi đánh mất nó. Phải không anh?
Thì Thầm Bên Bàn Phím
Nguyên thương yêu!
Em sẽ vẫn nghĩ mình là người hạnh phúc nhất cho đến một ngày tình cờ, e đọc được một tin nhắn trong hòm thư của anh, gửi cho một cô gái. Em là một cô gái khá hiện đại và phóng khoáng. Em sẽ không hẹp hòi tới mức kiểm soát anh, không cho anh có những người bạn khác giới. Em đã định thoát ra và mọi chuyện sẽ chẳng có gì đáng nói nếu như em không đưa mắt nhìn lướt qua thời gian hiển thị tin nhắn được gửi đi. Em vẫn nhớ thời gian đó của ngày hôm qua, cả ngày anh không gọi cho em, anh nói là anh đã có một ngày thật bận rộn và mệt mỏi. Vậy mà anh vẫn có thời gian để nhắn tin cho một cô bạn gái. Sau đó khá lâu, anh mới gọi cho em. Em tò mò đọc ngược lên những tin nhắn trước đó xem có việc gì quan trọng đến thế. Và con tim em như chết lặng, tựa như máu đã rút ngược khỏi con tim em và trôi đi đâu hết. Từng dòng, từng dòng tin nhắn như đang nhảy múa, diễu cợt em. Anh nói với cô gái ấy là anh chưa có người yêu, anh vẫn đang là một khu vườn trống và đang tìm một người chủ biết cách chăm sóc, vun xới nó. Anh và cô ấy đã trao đổi số điện thoại cho nhau để tiện chuyện trò, anh còn dặn cô ấy không được nhắn tin vì anh không thích bị làm phiền. Hai người đã trò chuyện với nhau khá thân mật và cho nhau cả địa chỉ nhà, cơ quan. Hai người đã từng trò chuyện với nhau cả ngày dài, mà anh nói với em là ‘’rất bận‘’.
Nguyên đã từng là của em ạ. Em đã vô cùng đau đớn, tưởng có thể chết đi được. Nhưng em vẫn cố giữ bình tĩnh để không gọi điện ngay cho anh hỏi cho ra lẽ. Đến tối hôm sau, em đã thử hỏi anh xem anh có điều gì dấu em không? Trong trái tim anh, anh có thực sự coi em là người yêu của anh không? Và hiện tại, anh có ai đó ngoài em không? Nhưng Nguyên ơi, Nguyên lại làm tan nát lòng em khi vẫn bằng cái giọng rất ‘’chân thành ‘’ nói rằng Nguyên chỉ yêu có mình em và đang cố hết sức để xây đắp hạnh phúc tương lai với em. Em đã cố gắng đến run người, nắm chặt tay mình lại để không nói ra rằng em đã đọc được tin nhắn của anh, để không hét lên rằng sao anh cứ nói dối tỉnh bơ như thế? Đâu là những lời nói thực lòng anh đã nói với em hả Nguyên? Và sao anh phải làm em đau lòng như thế khi em đã từng tha thứ cho anh một lần? Phải chăng đó là bản chất con người của anh mà em giờ mới khám phá ra?
Em biết anh mang ơn em vì em đã giúp đỡ anh khá nhiều trong cuộc sống. Nhưng em không muốn anh trả ơn em bằng thân xác của anh, trong khi trái tim anh đang ở bên người khác. Có rất nhiều cách để trả ơn một người mà anh? Nếu thực sự anh từng có lúc đã muốn yêu em và giờ không còn yêu nữa, anh có thể nói với em như một người đàn ông chân chính. Em không đẹp nhưng em có lòng tự trọng. Em đã từng nói, nếu một ngày mình không còn yêu nhau nữa, ta hãy nói chuyện thẳng thắn với nhau như hai người bạn, đừng lừa dối và làm tổn thương nhau. Em sẽ không giữ anh đâu nếu trái tim anh không còn yêu em nữa. Và em cũng biết điều đó là không thể. Bởi người ta có thể nắm giữ, chiếm đoạt được rất nhiều thứ, nhưng không thể nắm giữ một trái tim đã muốn ra đi.
Em chưa nói với anh rằng, em rất khâm phục chuyện tình của cặp tài tử điện ảnh Mỹ Brad-Angeli, anh nhỉ? Họ chưa từng danh chính ngôn thuận với nhau bằng một hôn lễ. Nhưng họ đã đối xử với nhau bằng tất cả sự tôn trọng, tình yêu và trách nhiệm của một cặp vợ chồng đích thực. Bởi vậy em nghĩ rằng, mọi lời hứa hẹn hay chiếc nhẫn đính hôn, chẳng có gì là quan trọng trong tình yêu. Cái quan trọng và quyết định là trong trái tim hai người, họ thực sự là gì của nhau, ở vị trí nào trong nhau. Điều đó sẽ quyết định mối tình ấy sâu đậm đến đâu, dài lâu đến đâu.
Thì Thầm Bên Bàn Phím
Có thể mọi người sẽ nói rằng cái tôi của em quá lớn, rằng sao em không nói rõ mọi chuyện với anh, rằng sao em quá vội vàng. Nhưng trái tim em có lý lẽ riêng của nó anh à. Nó đã đi quá định mức giới hạn rồi. Em thấy cuộc tình này làm em đau đớn quá nhiều, đánh mất niềm tin của em quá nhiều. Và giờ em thấy thương cho mình quá! Nhưng thật lạ là em không khóc được anh à. Cả đêm em đã nằm suy nghĩ mà không có một giọt nước mắt nào chảy ra. Có lẽ là nó đã không còn để chảy nữa, hoặc nó  thấy không xứng đáng phải chảy ra chăng? Viết đến đây em lại chợt nhớ đến một câu hát mà em đã rất thích:
‘’ Với em giờ này
Có những điều quan trọng hơn cả sự lừa dối
… và yêu anh.
Thế nhé Nguyên thân yêu! Mặc kệ ai nói gì, mặc kệ ai không hiểu, nhưng em tin chắc rằng cả anh và em, chúng ta đều hiểu rằng vì sao tình yêu của chúng ta tan vỡ. Bởi vì khi một tình yêu tan vỡ, chỉ có hai người yêu nhau mới thực sự biết: Vì sao họ hết yêu nhau.
( Phan Nguyen )
theo blogviet.com.vn
Read more…

Mộng Thủy Tinh

15:39 |
Tác Giả : Crystal Trương
Mộng Thủy Tinh
Truyện tình yêu – Mộng Thủy Tinh
Liệu giấc mộng có hạnh phúc khi ẩn chứa những đợt sóng ngầm của lòng nghi kị và sự hờn ghen?

Liệu tình yêu có tìm được bến bờ khi đó là trò đùa của kẻ đánh cắp?

Con đường đi tìm danh vọng không hề trãi đầy thảm hoa…

Dương Thi Quân 
Lâm Yến Quỳnh
Trình Thái Minh
Trần Thanh Sơn


CHƯƠNG 1 : CƠN ĐAU CUỐI CÙNG

CHƯƠNG 2 : DẤU CHẤM HỎI LỚN 

Read more…